Khi bóng tối buông xuống, Phó Tiểu Vũ lại ngồi một mình trong xe thêm một lát.
Cậu vẫn luôn sử dụng loại thuốc ức chế có dược tính mạnh nhất, thế nhưng tác dụng phụ của loại thuốc này cũng rất ghê gớm, tại các phòng khám bệnh, thông thường kể cả kê đơn cũng sẽ không kê cho những Omega có cấp bậc thấp hơn một chút.
Nhưng ngay cả Omega đạt cấp A như cậu, sau một ngày tiêm ba mũi liền thì cũng vẫn có cảm giác choáng váng đầu óc, bụng dạ khó chịu.
Bởi vì lúc này xung quanh không có ai, thế nên Phó Tiểu Vũ cuối cùng cũng được thả lỏng một chút chút, cậu cởi hai chiếc cúc ở cổ áo ra, sau đó toàn bộ cơ thể đều gục xuống vô lăng rồi nhắm mắt lại.
Khó chịu quá.
Tuy rằng thuốc ức chế đã ngăn chặn cảm giác về cơn đau vốn sẽ rất dữ dội, nhưng khoang sinh sản vẫn còn cảm thấy nóng ran tựa như là đang có gì đó sôi trào, khiến lòng người phiền nhiễu.
Năm cậu vừa tròn mười bốn tuổi đó đã phân hóa thành Omega, cho nên đây có lẽ là lần phát tình thứ một trăm ba mươi mấy của Phó Tiểu Vũ.
Thực ra Omega cũng không cố ý tính toán rạch ròi đến thế, hơn một trăm ba mươi lần phát tình, mỗi một lần cậu đều chỉ có một mình, vì vậy Phó Tiểu Vũ mới xem chuyện này là một điều rất bình thường, thậm chí ngay cả công việc cũng không muốn để chậm trễ chỉ bởi việc đó.
Nhưng hai năm này, cậu thường xuyên nhận thấy cảm giác về sự khó chịu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/233052/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.