*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Gia Lạc không định bỏ lỡ toàn bộ bữa tiệc.
Chỉ là Nam Dật đã đi chơi cả ngày, đến lúc này thực ra thằng bé cũng đã ngáp lên ngáp xuống vài lần.
Alpha bế cậu nhóc lên và đi về phía khu nghỉ dưỡng.
Thằng nhỏ dần díp mắt lại gục đầu vào bờ vai Hứa Gia Lạc, có lẽ là vì ở trong vòng tay anh quá thoải mái lại được gió biển thổi vào, chẳng mấy chốc cậu bé đã ngủ thiếp đi khi còn chưa kịp về đến phòng.
Hứa Gia Lạc đặt Nam Dật lên giường của Cận Sở, rồi đứng thẳng người dậy trong vài giây, chỉ nhìn thấy chiếc huy chương bằng nhựa kém chất lượng của nhà vô địch đua thuyền kayak vẫn lủng lẳng trên cổ cậu nhóc, anh không khỏi mỉm cười, dùng ngón tay khẽ vuốt vào khuôn mặt mềm mại của Nam Dật, sau đó mới quay người chuẩn bị rời đi.
"Gia Lạc." Cận Sở ở bên cạnh yên lặng nhìn vào hai người họ, nhưng bâu giờ lại chợt đứng dậy đi theo Alpha ra hành lang bên ngoài phòng.
"Ừ?" Hứa Gia Lạc dừng lại bước chân.
"Không phải." Cận Sở lắc đầu, hôm nay đối với anh ta mà nói cũng quá mệt mỏi, chưa kể đến anh ta cũng không có tâm trạng vui vẻ gì: "Em chỉ muốn hỏi..."
Cận Sở có phần muốn nói lại thôi.
Nhưng Hứa Gia Lạc lại vô thức hỏi: "Có phải cậu cũng muốn xuống đó chơi không? Vậy đến phần sau của buổi party tôi sẽ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/1008052/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.