*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Anh nói cái gì?"
Phó Tiểu Vũ mở to hai mắt, sắc trời chiếu vào trên khuôn mặt cậu, khiến đôi con ngươi mê mang kia như được bao phủ bởi tầng sương mù mỏng.
Hứa Gia Lạc nhìn Phó Tiểu Vũ, chỉ là để lặp lại câu nói kia một lần nữa, nhưng dù cho chỉ cần lặp lại vẻn vẹn một lần anh cũng cảm thấy mình không làm được.
Đương nhiên Phó Tiểu Vũ không phải thật sự không nghe thấy, chẳng qua là cậu còn chưa phản ứng kịp.
Vì vậy ngay trong giây kế tiếp, cậu đã không kiềm chế nổi khẽ lên cao giọng, hỏi lại lần nữa: "Hứa Gia Lạc, anh nói anh muốn chia tay với em?"
Trong nháy mắt ấy, cậu thậm chí không có thời gian để cảm nhận những cảm xúc khác, mà chỉ cảm thấy đầu óc mình choáng váng như vừa ăn một gậy.
Nửa câu đầu vẫn duy trì giọng điệu sắc bén nào đó do quán tính, nhưng đến nửa câu sau lại đột nhiên run lên: "Tại sao?"
Hứa Gia Lạc còn chưa kịp trả lời thì Phó Tiểu Vũ đã áp chế tiến lên một bước, nhưng lần này lại chỉ bực bội hừ một tiếng: "Hừm..."
Đau.
Cơn đau đớn ấy khiến Omega bỗng nhiên nhớ đến tình cảnh của bản thân lúc này, trong lòng cậu chợt trào dâng cảm giác khó chịu.
Phó Tiểu Vũ tức giận đến nỗi vừa cúi đầu xuống đã không màng đến hết thảy, cậu muốn giật cái đuôi kia ra một cách thô bạo, nhưng hành động lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/1008024/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.