*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi bữa ăn kết thúc thì trời cũng đã khuya, ban đầu Văn Kha muốn để tài xế nhà họ Hàn đưa Hứa Gia Lạc và Phó Tiểu Vũ về thành phố B, nhưng Phó Tiểu Vũ đã từ chối.
"Không cần phải đưa về đâu, vé tàu cao tốc chiều về chúng tôi đã mua rồi, giờ đi dạo một lúc là ra ga thôi. Hai người cứ về trước đi, có gì mai gọi điện sau."
Trước khi rời khỏi, Phó Tiểu Vũ cứ lười nhác dựa đầu vào bả vai của Hứa Gia Lạc, sau đó vẫy vẫy tay với Hàn Giang Khuyết và Văn Kha.
Hàn Giang Khuyết buồn bực ngồi vào trong xe, cho đến khi chiếc xe đã lăn bánh được một đoạn đường, hắn vẫn còn đang khó khăn tiếp nhận chuyện này.
So với nói là hắn không tiếp nhận nổi việc hai người họ đang ở bên nhau, chi bằng nói là Hàn Giang Khuyết vẫn chưa tiếp nhận được dáng vẻ khi yêu của cậu bạn mình thì hơn.
"Sao rồi?" Văn Kha ngồi bên cạnh, khẽ ôm lấy hắn một chút.
Vì thế người kia cũng thuận theo tựa đầu vào bả vai Omega của mình.
"Anh ơi, tôi chưa từng thấy cậu ấy vui vẻ như vậy bao giờ, ngay cả khi kiếm được một đống tiền cũng không hề thấy như thế này." Hàn Giang Khuyết ngừng lại một chút rồi mới nói tiếp, "Ý tôi là Tiểu Vũ."
"Vui vẻ không tốt sao?" Văn Kha vuốt ve khuôn mặt của hắn, nói: "Thở dài gì chứ, hở?"
"Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/1008016/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.