Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bầu không khí trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh, Phó Tiểu Vũ thật sự rất muốn quay đầu lại để nhìn vào biểu cảm hiện tại của Hứa Gia Lạc, nhưng ý nghĩ này vừa chợt nẩy ra đã lập tức bị chính bản thân cậu xua tan——
Không, cậu hoàn toàn không muốn biết Hứa Gia Lạc có phản ứng gì.
Omega chỉ nhìn thẳng vào tấm bảng trắng nhỏ trước mặt, cảm thấy cả khuôn mặt mình đều đang nóng bừng.
Vào phút chốc ấy, trong đầu cậu chỉ còn lại một suy nghĩ.
Trời ơi, khi đó rốt cuộc là cậu đang nghĩ gì vậy?
Sao lại có thể viết chữ Great S.e.x to thế kia?
Có lẽ thời gian chỉ trôi qua được mấy giây nhưng lại cảm giác như là cả thế kỷ, cuối cùng, Hứa Gia Lạc cũng khẽ cười ra tiếng.
"Wow." Sau khi Alpha bật cười, dường như lại khôi phục được chút nhân tính, anh cố gắng kiềm chế, còn sờ sờ mũi mình rồi lẩm bẩm: "Hóa ra Master of S.e.x là tôi hả?"
Hứa Gia Lạc, anh mau im mồm đi.
Phó Tiểu Vũ đứng bất động tại chỗ.
Nhưng sự thật đã ở trong lòng cậu, Omega đỡ lấy trán mình sau đó là nghiến răng nghiến lợi.
Oán thầm Alpha mình đang cuồng nhiệt theo đuổi là hoàn toàn không nên, nhưng cậu thực sự không thể nhịn nổi.
Hứa Gia Lạc còn chẳng chịu im mồm cho.
Anh thậm chí còn tiến lên một bước, để nhìn cho rõ hơn tấm bảng trắng nhỏ đang treo trên tường kia.
Trong nháy mắt đó, ý nghĩ đầu tiên nảy lên trong đầu anh chính là: Không ngờ là chữ của Phó Tiểu Vũ lại xấu đến vậy.
Hahaha.
Rõ ràng là một Omega xinh đẹp, thần thái ưu tú nhưng tiếng Trung lại xiêu xiêu vẹo vẹo, ngay cả tiếng Anh cũng không đẹp, chữ nào cũng viết tròn vừa mập.
Nhất là cái chữ Great S.e.x kia.
Nét chữ trẻ con nhưng chủ đề người lớn đặc biệt hài hước, hai chữ mập ú kia còn được bao quanh bởi trái tim màu đỏ.
"Phó Tiểu Vũ, thật sự Greaaaaat đến vậy cơ à?" Hứa Gia Lạc quay đầu lại nhìn Phó Tiểu Vũ, còn cố ý kéo dài từ kia.
"..." Cậu hạ quyết tâm.
Im lặng là vàng, không nói lời nào, mắt chỉ nhìn thẳng về phía trước.
Đôi tai trắng trẻo của Omega này cũng đỏ ửng lên vì ngượng ngùng.
Hứa Gia Lạc đương nhiên biết là cậu sẽ không trả lời, anh tiếp tục nhìn lên tấm bảng một cách thích thú.
Phó Tiểu Vũ thế mà lại lập bản đồ tư duy với anh là chủ đề chính, Hứa Gia Lạc chỉ cần thoáng nhìn là đã hiểu được ngay, trong các từ khóa xung quanh cái tên của anh, màu đỏ là được cộng điểm còn màu đen là bị trừ điểm.
Ngoài hai chữ màu đỏ Great S.e.x to nhất bắt mắt nhất kia ra, thoạt nhìn, trên tấm bảng lớn màu trắng này còn có rất nhiều phần màu đỏ chi chít chì chịt bao gồm:
1. Tin tức tố dễ chịu
Trong lòng Hứa Gia Lạc vào lúc này thầm nghĩ: Đó là điều đương nhiên.
2. Thích nói chuyện với anh ấy
3. Dịu dàng
4. Đưa mình đi ăn món ngon (chỉ càng cua)
5. Hút thuốc (Thuốc lá dành cho phụ nữ, mang theo gạt tàn thuốc lá bỏ túi bên mình)
6. Người cha tốt
7. Đối với Hạ An cũng tốt
8. Lúc đánh nhau với Hàn Giang Khuyết trông rất ngốc
Khi Hứa Gia Lạc nhìn thấy điều này, anh không thể không tự hỏi: Cmn sao cái này lại có màu đỏ?
9. Đẹp trai
Hứa Gia Lạc nhìn rất kỹ, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên. "Không phải là "trông cũng không tồi", không phải là "thần thái", không phải là những từ khó hiểu khác, mà là hai từ "đẹp trai" ngắn gọn mạnh mẽ.
Nếu không phải vì thời gian có hạn, Hứa Gia Lạc hận không thể học thuộc lòng chỗ từ khóa này chắc khác gì như lúc học chuỗi từ vựng IELTS.
Trong cơn bão màu đỏ ấy, những nét bút dạ màu đen để lại, rõ ràng là quá thưa thớt và yếu ớt.
Đầu tiên trong số đó, đương nhiên là bốn chữ lớn "thỏa thuận miễn trừ".
Nghĩ đến ban đầu, trước khi hai người họ lên giường vì lần phát tình ngoài ý muốn kia, anh đã cố chấp khẳng định sau khi kết thúc chuyện đó thì bọn họ vẫn là đồng nghiệp của nhau, chuyện này mới xảy ra vài tháng nhưng cố tình hay vô ý lại có cảm giác như đã xa vời vợi..., anh cảm thấy bản thân sắp mất trí nhớ về việc này rồi.
Nhưng hiện tại khi đột nhiên nhìn thấy, nhất thời cũng có hơi ngại ngùng.
Ngoài điều này ra, còn có "tình trạng hôn nhân" cũng không ngoại lệ, Hứa Gia Lạc không dừng lại ở đây lâu, nhưng điều khiến anh choáng váng phải trợn mắt há mồm chính là điểm cuối cùng——
Thái độ làm việc chưa đủ nghiêm túc.
Chết tiệt, Phó Tiểu Vũ, đang tán tỉnh đối phương cơ mà có cần phải đưa cái này vào không?
Hứa Gia Lạc càng nghĩ càng bực bội, vì thế anh dứt khoát rút chiếc bút dạ màu xanh từ hộp đựng bút đặt bên cạnh, khoanh tròn vào điều kia cùng với ba dấu chấm hỏi ở bên.
"Anh, anh làm gì thế?"
Phó Tiểu Vũ vẫn luôn đứng ở bên cạnh không ho he tiếng nào, lúc này khi nhìn thấy Hứa Gia Lạc vẽ lên tấm bảng trắng của mình thì cuối cùng cậu cũng không nhịn được bèn hỏi một tiếng.
"Bản đồ tư duy này của em tôi phải sửa một chút." Hứa Gia Lạc hừ một tiếng, sau đó đột nhiên tò mò nhấc tấm bảng con kia lên khỏi móc treo rồi quay người ra phía sau.
"Đừng——" Phó Tiểu Vũ theo bản năng muốn ngăn điều đó lại, nhưng đã quá muộn.
Dòng đầu tiên ở mặt sau của tấm bảng trắng ghi rõ ràng: Bước đầu tiên của chiến lược: Chủ động tiếp xúc có mức độ.
Lượng thông tin ở mặt sau thậm chí còn nhiều hơn, dưới phần chiến lược chủ động tiếp xúc có mức độ, thậm chí còn có một bảng SWOT.
Chết tiệt, Hứa Gia Lạc thề rằng cả đời này anh chưa bao giờ nhìn chằm chằm thứ gì đó nhàm chán như bảng SWOT một cách nghiêm túc đến như vậy.
Từ nhỏ đến lớn, anh quả thực đã nhận được không ít thư tình của Omega, nhưng lấy anh làm mục tiêu chiến lược để phân tích con đường chinh phục tình cảm như thế này thì Alpha thật sự chưa từng thấy bao giờ——
Anh xem mà tim đập bình bịch.
Bảng SWOT hiển nhiên vẫn còn chưa hoàn thành, có thể là Omega này định vừa tấn công anh vừa tiếp tục quan sát rồi mới điền vào.
Phó Tiểu Vũ đã nghiêm túc ghi dự án Love is the end làm chung với anh vào cột lợi thế, hóa ra đó lại là lợi thế duy nhất của cậu.
Còn ở cột cơ hội, Omega đã trịnh trọng viết rằng: Lợi dụng ưu thế làm việc chung để tạo nên những cơ hội được ở cùng nhau.
Ngoài ra còn có một tờ giấy ghi chú màu vàng dán vào bên cạnh mục tạo cơ hội ở cùng nhau kia, trên đó viết qua loa vài nhà hàng Hứa Gia Lạc có thể sẽ thích ăn.
Alpha đột nhiên không kiềm được nhớ đến khoảng thời gian đó, Omega này ngày nào cũng dùng lý do công việc để mời anh ăn cơm, còn tưởng là anh không biết gì.
Thực ra nếu bây giờ nghĩ lại sẽ phát hiện ra rằng, Phó Tiểu Vũ đã viết rất ít về điểm mạnh của mình, mà chỉ viết rất nhiều điểm yếu trên biểu mẫu tự đánh giá chiến lược đó.
Cậu đặt lịch trình bận rộn của mình vào thế bất lợi, tính cách mạnh mẽ của cậu là bất lợi và ngay cả ấn tượng không tốt của mình trước mặt đám anh em của Hứa Gia Lạc cũng bị đưa vào cột bất lợi này.
Hứa Gia Lạc đột nhiên nhận ra Omega này, ngày đó khi chơi bóng rổ rất liều mạng, có thể là bởi vì Phó Tiểu Vũ luôn có khát vọng mãnh liệt muốn thay đổi lại ấn tượng không tốt này.
Omega này thật lòng muốn có được anh.
Bảng SWOT được vẽ rất to, nhưng trên đó lại điền rất ít thứ, xem ra những điều Phó Tiểu Vũ có thể viết càng lúc càng ít hơn.
Sau một khoảng thời gian dài để trống, ở cuối biểu mẫu có ghi: "Chiến lược đầu tiên: thất bại."
Đằng sau câu nói đó, có thể thấy rằng chủ nhân của chiếc bảng trắng này dường như đã lâm vào hỗn loạn trong thoáng chốc, cậu đã viết vội vài chữ còn dùng bút đánh dấu lại, cuối cùng lại chỉ viết một câu đơn giản bằng nét chữ lộn xộn——
Anh ấy không thích tôi.
Câu nói này khiến tim của Hứa Gia Lạc đột nhiên đau nhói.
Anh dường như đã nhìn thấy tâm trạng ngốc nghếch của Phó Tiểu Vũ khi đến gần anh qua tấm bảng trắng này, từ cách tiếp cận đầy tham vọng, từ việc xây dựng cẩn thận từng bước của chiến lược, đến sự bối rối và mất mát cuối cùng.
Hứa Gia Lạc nắm chặt chiếc bút dạ màu xanh trong tay, kẻ một đường ngang dưới câu "Anh ấy không thích tôi", sau đó mạnh mẽ đánh một chữ X vào bên cạnh.
"Tôi muốn mang cả tấm bảng trắng này đi."
Alpha chợt thì thầm.
"Hứa Gia Lạc..."
Phó Tiểu Vũ vốn cho rằng điều này thật xấu hổ, nhưng khi nhìn thấy Alpha hung hăng sửa lại câu nói trên tấm bảng trắng của mình, giọng nói của cậu đột nhiên trở nên nhẹ hơn, cậu cũng... không muốn từ chối nữa.
Hứa Gia Lạc vừa nói vừa cất tấm bảng quý giá đó vào trong túi, nhưng vào lúc lật tấm bảng kia lại, anh đột nhiên nheo mắt vào——
Chữ "Gia" trong tên của anh...
Phó Tiểu Vũ lại còn viết sai cả tên của anh nữa.
Anh dùng tấm bảng trắng kia gõ nhẹ vào đầu của Omega: "Chết tiệt, Phó Tiểu Vũ, ngay cả chữ cậu cũng không biết viết hay sao, bên dưới chữ Gia của tôi là chữ khẩu chứ không phải chữ Nhật (1)."
(1)= 嘉 chữ Gia viết đúng, bên dưới là chữ khẩu 口 không phải là chữ Nhật日.
Trời ơi, không có xấu hổ nhất chỉ có xấu hổ hơn.
Trong đầu Phó Tiểu Vũ nổ ầm một tiếng.
Không phải cậu không biết viết mà là những năm này đi du học, vốn dĩ ít có cơ hội dùng đến chữ Hán rồi công việc của cậu cũng đều điện tử hóa, bản thân lúc tự viết ba lăng nhăng như thế này cũng không để ý lắm cho nên mới dẫn đến sự việc lúng túng như bây giờ.
"Đưa em, Hứa Gia Lạc, để em sửa." Phó Tiểu Vũ theo bản năng muốn giành lấy tấm bảng, cả khuôn mặt đều đỏ bừng vì lo lắng.
"Em còn muốn sửa nữa?" Hứa Gia Lạc nói: "Em không đổi được nữa đâu, Phó Tiểu Vũ, cái chuyện ngay cả tên của người mình thích mà em cũng viết sai này sẽ mãi mãi được ghi trên cột xấu hổ, về nhà em phải viết cái tên Hứa Gia Lạc ba trăm lần cho tôi, không viết xong thì không được ăn cơm."
"Hứa Gia Lạc!" Phó Tiểu Vũ căng thẳng lắm, bảo cậu viết tên anh ba trăm lần cũng được thôi, nhưng không thể không cho cậu sửa lỗi kia được: "Đây, đây là bảng của em, tại sao em không thể sửa?"
"Có thể là bởi vì," Hứa Gia Lạc cười híp mắt lại, nói: "Tôi làm tình giỏi lắm à?"
"..." Phó Tiểu Vũ cứng họng không nói được lời nào.
Tâm trạng của Alpha tốt đến mức có hơi thái quá, anh bỗng tìm được thú vui kỳ lạ.
Khi hai người cùng nhau chọn những chiếc áo sơ mi để mang về, Phó Tiểu Vũ nói rằng mình muốn mang một vài chiếc áo có màu sắc tươi sáng một chút để tham gia các cuộc họp qua video thì Alpha bỗng nhiên lại nói: "Phó Tiểu Vũ, rốt cuộc chuyện đó great đến thế nào?"
Lúc bỏ bớt quần áo Omega giả vờ như không nghe thấy, nhưng anh vẫn có thể tiếp tục tự chơi một mình: "Mà cần phải vẽ một trái tim đỏ thắm như vậy quanh từ Great?"
Hứa Gia Lạc cảm thấy mình có thể thêm thắt cụm từ Great S.e.x vào bất kỳ cuộc đối thoại nào.
Đúng vậy, anh là ông vua nhây của năm đấy, nhưng anh đã tìm thấy hạnh phúc tột cùng trong sự trẻ con tột độ này.
Sau khi thu dọn xong được vài túi đồ mang về từ nhà Phó Tiểu Vũ, khi Hứa Gia Lạc chuyển đồ ra ngoài thì cậu lại ngoan ngoãn đứng bên làn đường dành cho xe chạy chờ anh.
Trên khuôn mặt của Hứa Gia Lạc vẫn mang theo nụ cười, khi anh xếp đồ xong vào cốp sau của chiếc Tesla lúc định đóng lại thì bất ngờ nhìn thấy một chiếc Mercedes-Benz G màu đen đang từ từ chạy vào đường lái xe.

Anh quay đầu nhìn về phía Phó Tiểu Vũ, trong đôi mắt có chút thăm dò, mà Omega cũng thấy hơi bối rối vì cậu chưa từng nhìn thấy chiếc xe này.
Ngay khi hai người họ trao đổi ánh mắt với nhau, sau khi cánh cửa của chiếc Mercedes-Benz G được mở ra, một Alpha cao lớn trong bộ vest màu xám chỉnh tề, tay cầm một bó hoa thủy tiên vàng rất to kiểu như đi thăm người ốm bước xuống khỏi xe.
Tầm mắt của anh ta tình cờ bị chiếc Tesla chặn lại, trong lúc nhất thời không trông thấy Phó Tiểu Vũ ở đằng sau, vì vậy bèn mỉm cười lịch sự rồi đưa tay ra với Hứa Gia Lạc và nói rằng: "Chào anh, tôi họ Ôn, tôi đến để gặp anh Phó, xin hỏi anh là?"
Tác giả có lời:
Hứa Gia Lạc: MK, ông là Master of X.
........................................................
12h58 am, ôi anh Ôn vẫn debut thật à, kịch tính quá chị em ơiii.
Nốt ruồi thứ bảy mươi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.