*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Ai gọi cho anh vậy?"
Sau khi Hứa Gia Lạc quay trở lại, Omega đang nằm trên giường bèn hỏi một câu, ngón tay của cậu vẫn đang lướt trên iPad hiển nhiên chỉ là tùy hứng hỏi mà thôi.
"Cận Sở." Vì thế Hứa Gia Lạc cũng thản nhiên đáp lại.
Nhưng phần tùy hứng này của anh ít nhiều gì cũng là bên ngoài trông thì thả lòng nhưng bên trong lại thấp thỏm lắm, sau khi trả lời xong còn chăm chú nhìn vào Phó Tiểu Vũ.
Quả nhiên Omega đã lập tức ngẩng đầu lên. Mặc dù cậu là người rất thận trọng, nhưng hình như cũng phải suy nghĩ một lúc trước khi hỏi: "Sao sáng sớm đã gọi đến vậy, có việc gì à?"
"Lúc nãy tôi không nghe máy."
Hứa Gia Lạc ngừng lại một lát, thực ra cách đơn giản nhất đương nhiên chính là chỉ nói đến đây để kết thúc cuộc đối thoại.
Nhưng mà sự né tránh đó vốn đã là giấu diếm, cho nên cuối cùng anh vẫn bình tĩnh nói rằng: "Trước khi cậu ấy gọi đến đã gửi tin nhắn cho tôi nói mình chia tay rồi."
Phó Tiểu Vũ hỏi thẳng: "Thế anh nhắn lại như nào?"
Đôi mắt của cậu lúc này cũng trở nên nghiêm túc hơn, trừng mắt lên trông lại càng tròn xoe còn có phần hung dữ như lúc đang làm việc.
Phó Tiểu Vũ mất khống chế để lộ ra vẻ dữ dằn, không ngờ lại khiến tâm trạng của anh cảm thấy dễ chịu hơn.
Alpha không khỏi mỉm cười một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/1007992/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.