Sau khi lặng lẽ ở trong phòng vệ sinh đánh răng xong, Phó Tiểu Vũ không chọn phòng ngủ chính, mà cậu lại đi ra ngoài phòng khách đã tắt đèn, cuộn mình lại nằm trên sopha trong màn đêm tối tăm.
Rõ ràng là cậu đã nói "có thể", cũng đồng ý với ý kiến của Hứa Gia Lạc, nhưng đến cuối cùng vẫn lựa chọn không nói tiếng nào đã ra đây như thế này, đây đương nhiên là một hành động không trưởng thành cho lắm.
Nhưng mà cậu buồn.
Trong nỗi buồn này, còn trộn lẫn chút tủi thân từ đang được chiều chuộng lại trở nên lạnh nhạt, vừa chua lại vừa chát.
Cậu biết cách phải làm thế nào đối với hoàn cảnh khó khăn cụ thể và thiết thực hơn, nhưng đối với tâm trạng phức tạp của mình như thế này thì lại không biết ra tay từ đâu.
Phó Tiểu Vũ biết rõ hai người hoàn toàn, không thể tùy tiện không được tự nhiên làm loạn lên như một mối quan hệ tình nhân, nhưng cậu theo bản năng vẫn căng lên với Hứa Gia Lạc.
Máy sưởi trong biệt thự được điều chỉnh ở nhiệt độ vừa phải, nhưng trong ngày đông như hôm nay nếu như không đắp chăn vẫn sẽ thấy có hơi lạnh, Phó Tiểu Vũ giấu ngón chân mình vào trong kẽ hở của ghế sopha, dù có thế nào cậu cũng định đêm nay sẽ ngủ ở đây.
Nhưng chưa được bao lâu, Omega bỗng nhiên bực bội hừ một tiếng... cảm giác trống rỗng trong khoang sinh sản giày vò cậu lại lờ mờ trào dâng, sao lại nhanh như vậy?
Tin tức tố nhanh chóng xao động, cậu không khống chế nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-khac-thuong-xuat-hien-roi/1007965/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.