Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ánh mắt Lục Minh Sơ bỗng trở nên lạnh lùng, “Tôi đáng chết? Tại sao tôi lại đáng chết”
? Vì tôi đã động tới thứ anh muốn? Ha ha ha ha......quả nhiên là anh không thay đổi chút nào, bao nhiêu năm đã trôi qua, mà vẫn cố chấp, ngang bướng và ích kỷ như vậy!”
Mỗi câu chữ của anh, đều toát lên sự lạnh lẽo đến cùng cực, rõ ràng, có khuôn mặt khá giống với người đối diện, rõ ràng, đôi mắt cũng rất giống, sắc bén lại lạnh lùng, hàng lông cô dài, đen và rậm như màn đêm, rõ ràng......những đường nét này như thể đã thân thuộc từ lâu! Thế nhưng, Lục Minh Sơ vô cùng căm ghét người đứng đối diện, nếu có thể dùng lời nói để làm tổn thương người khác, anh chỉ mong có thể băm vằm Trầm Tu Cẩn ra thành trăm mảnh, khiến anh ta trở thành nhân trư! (Nhân trư có nghĩa là người lợn, là một hình phạt tàn khốc, chặt tay chân, rồi móc mắt, đốt tai, cho uống thuốc thành câm) Điều bất ngờ là, Trầm Tu Cẩn không hề tức giận, ánh mắt lạnh lùng nhìn sang: “Cố chấp, đúng.
Ngang bước, đúng.
Ích kỷ, đúng”
Đôi môi mỏng khẽ nhếch xuống, chất vấn bằng giọng miệt thị: “Thế nhưng, liên quan gì tới anh!”
Ngang ngược cất lời, như chính con người anh! Không chịu thua, không cúi đầu, từ trước tới giờ, anh đều là bậc đế vương, coi khinh tất cả mọi người.
Cho dù người đối diện có đường nét khuôn mặt giống anh! Bàn tay buông thõng bên cạnh của Lục Minh Sơ, bỗng nắm chặt lại! Đôi mắt như thể sắp phun lửa, anh tức tối, giận dữ, nói: “Anh đối xử với cô ấy như vậy, đối xử với người phụ nữ này, lúc cô ấy yêu anh, anh không trân trọng, anh coi như chổi cùn rế rách, anh không phân biệt phải trái, mà tống cô ấy vào tùi Lẽ nào anh thực sự không biết sao? Anh thực sự không biết, nơi đó sẽ mài mòn nhân cách của một con người sao? Cô ấy ra tù, cô ấy không muốn gặp anh, cô ấy vứt bỏ lòng tự trọng, để làm công việc dọn dẹp mà trước đây một cô chủ lớn chưa bao giờ phải làm! Lẽ nào anh thực sự không hiểu được rằng, chỉ là cô ấy muốn vạch rõ giới hạn với quá khứ, với trước đây và với Giản Đồng đã từng yêu anh một cách ngây ngốc sao? Anh không quan tâm đến suy nghĩ của cô ấy, anh sỉ nhục cô ấy, đứng trước mặt người đã từng làm nhân viên dọn dẹp như cô ấy, còn cả chút ít lòng tự trọng mà cô ấy vẫn luôn giữ lấy......không! Anh còn chưa bằng lòng sao, anh là ai? Anh là Trầm Tu Cẩn, người đã nói là làm! Anh là người quản lý tập đoàn Trầm Thị chỉ cần dễ dàng ra một quyết định, nói một câu, là có thể thay đổi triệt để quỹ đạo cuộc sống của một con người! Trước giờ không ai có thể làm trái lại ý anh, thì sao cô ấy có thể làm được? Cô ấy là một tù nhân đã bị cải tạo, một người

- -----------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.