Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giản Đồng nhìn lên trời, có vẻ trời sắp mưa.
Đứng dậy, quay người, lặng lẽ bước vào trong nhà.
Quản gia Hạ không dám tin, dưới sự quan sát của ông, Giản Đồng lại có thể im lặng không nói một câu nào rồi rời đi như vậy.
Ông đương nhiên có thể đuổi theo, không thể tha thứ.
Nhưng lúc buổi chiều, những lời nói của người mà mình đã chăm sóc cả một đời nói với ông, vẫn còn văng vẳng bên tai.
Trên khuôn mặt của quản gia Hạ, nét mặt thay đổi liên tục.
Cậu chủ bảo vệ cô, nói rõ ràng rằng nếu ông không thể ôn hòa nhã nhặn đối mặt với Giản Đồng, vậy thì chỉ có thể quay trở về bên cạnh ông cụ, rồi nói sẽ cho ông một khoản tiên lớn.
Nhưng dù tiên có nhiều như thế nào đi chăng nữa, thì có thể mua lại được tính mạng đứa con gái của ông không? Mà cậu chủ lại che chở cho người phụ nữ này như vậy! Cho đến lúc Giản Đông bước vào trong nhà, cái cảm giác vô cùng khó chịu khi bị người ở phía sau nhìn chằm chằm vào kia, cuối cùng mới biến mất.
Vừa vào nhà, cả người đều mềm nhũn ra.
Nhìn vào trong nhà...
khó mà tưởng tượng, những ngày tháng sau này, sẽ phải chịu giày vò như thế nào.
Sự xung đột giữa cô và bố của Hạ Vi Minh như ngày hôm nay, sẽ không vì cuộc đối thoại hôm nay, mà kết thúc ở đó.
Lắc lư đầu, đem toàn bộ những suy nghĩ lộn xộn ấy vứt ra sau đầu...
Bầu trời dân dân tối sâm lại, trong nhà ăn của trang viên nhà họ Trâm, trên một bàn ăn, có một nam một nữ đang ngôi ở đó, yên tĩnh ăn cơm.
Nhìn vào những món ăn đầy màu sắc, đủ các mùi vị ở trước mặt, nhưng cô hoàn toàn không có khẩu vị gì.
Miễn cưỡng gẩy vài thìa cơm, một đôi đũa đang gắp một miếng thịt bò, đặt vào trong bát của cô.
Nhìn vào bát cơm có nhiều hơn một miếng thịt bò, Giản Đồng không từ chối.
Chỉ là vào lúc khều cơm ăn, cũng không biết là cố tình hay là vô tình, cứ luôn tránh né miếng thịt bò đó.
Người đàn ông ở bên cạnh nhìn, chau mày lại, đôi đũa lại thò vào trong bát của cô, gắp ra miếng thịt bò vừa nấy, rồi đưa đến gần miệng cô: “Ăn đi”
Giản Đồng nhìn vào miếng thịt bò ở trên đôi đũa, trong dạ dày bỗng nổi lên một cảm giác khó chịu, ánh mắt vô cùng áp lực áp sát lại trên đỉnh đầu, dưới ánh mắt nóng bỏng ấy, miễn cưỡng mở miệng ra, nghiến răng, cho miếng thịt bò vào trong miệng.
Cô nhai hai miếng qua loa, cũng không thể nhai vụn, định nuốt trọn xuống dưới bụng.
“Tôi sẽ không để bụng đích thân giúp em nhai rôi đút bằng miệng cho em ăn đâu”
Giọng nói lãnh đạm, cất lên ở bên cạnh, lọt vào trong tai của Giản Đồng, ngay lập tức, liền nghe hiểu ý của anh.

- -----------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.