Trầm Tu Cẩn, những lời hồi nãy cậu nói với Giản Đồng rất có tính sát thương đó. Cậu biết không?" Bạch Dục Hành đi sau Trầm Tu Cẩn, nói ra những lòi bản thân thấy. "Tôi cần phải quan tâm cảm nhận của cô ta sao?" "Cậu cái người này, cho tới bây giờ đều tuỳ hứng như vậy? Hiện tại đối với cô ấy như vậy, vạn nhất tương lai hối hận thì sao?" Trầm Tu Cẩn đưa một điếu thuốc cho Bạch Dục Hành, không cho là đúng cười một cái "Hút một điếu thuốc đi, đừng suy nghĩ lung tung" Hối hận? Hắn sẽ vì vậy mà hối hận sao? Tuyệt đối không có khả năng. Bạch Dục Hành không nói thêm gì nữa, thật ra hắn cũng cảm thấy với tính Trầm Tu Cẩn, tuyệt đối sau này sẽ không hối hận chuyện gì. Chu dù là năm đó Hạ Vi Trà xảy ra chuyện, Bạch Dục Hành cũng chưa từng thấy qua Trầm Tu Cẩn hối hận. "Uống một ly không?" "Tôi có một số việc phải đến Đông Hoàng xử lý" Bạch Dục Hành lập tức mặt dạn mày dày đi theo Trầm Tu Cẩn đến Đông Hoàng. Giải trí Đông Hoàng, Tô Mộng kêu người đưa Tần Mộc Mộc đến phòng làm việc của cô. "Giản Đồng cùng cô ở cùng một nhà trọ, cô ấy sinh bệnh, cô cũng không hề phát hiện ra?" Tô Mộng ngồi ở trên ghế salon trầm trầm hỏi cô gái trước mặt. Thật ra thì cô đối với Tần Mộc Mộc cũng không có ấn tượng gì, chẳng qua là hôm qua Giản Đồng không thấy tới đến làm, cô mới đi bộ phận pr tra xét một chút địa chỉ cụ thể nhà trọ nhân viên Giản Đồng sống, cũng thuận tiện xem danh sách nhà trọ nhân viên thấy được Giản Đồng ở cùng nhà trọ với Tần Mộc Mộc. Tô Mộng người phụ nữ này, không dám nói là từ trong núi đao biển lửa đi qua, nhưng loại người nào cũng đã từng thấy qua. Cùng một nhà trọ nhân viên, một người nếu không tới làm, thân thể khác thường, cô căn bản không tin Tần Mộc Mộc một chút cũng không phát giác ra chuyện gì. Cũng chỉ có thể nói, Tần Mộc Mộc là cố ý không để mắt đến Giản Đồng. Đêm qua tình hình có bao nhiêu nguy hiểm, đến bây giờ Tô Mộng vẫn còn khắc sâu, thời điểm thấy Giản Đồng nằm trong nhà trọ, đối phương đã sốt cao đến hồ đồ. Nếu không phải cô kịp thời phát hiện, sợ rằng mạng nhỏ của Giản Đồng đã mất ở nơi đó rồi. Sự lạnh lùng và coi nhẹ của Tần Mộc Mộc, Tô Mộng không quan tâm, nhưng nếu bởi vì sự lạnh lùng và coi nhẹ của Tô Mộc Mộc mà hại chết một sinh mạng sống sờ sờ... Người như vậy, cô không dám lưu lại. Tô Mộng làm việc, từ trước đến giờ vẫn luôn cẩn thận, mới vừa rồi cô lại đi tra xét mối quan hệ giữa Tần Mộc Mộc và Giản Đồng, thú vị chính là trong miệng Luna ở trong phòng bao VIP 606 nghe được một ít chuyện khiến cô không nghĩ tới. Tần Mộc Mộc có chút đứng ngồi không yên, Mộng tỷ từ trước tới giờ là đối tượng Tần Mộc Mộc không dám hi vọng sánh bằng, mà hôm nay lại cố ý đơn độc kêu cô lên phòng làm việc... Tần Mộc Mộc cho là có phải mình đã làm sai chuyện gì mới bị gọi tới. Nhưng giờ phút này nghe được Mộng tỷ nói tới Giản Đồng... Trong lòng Tần Mộc Mộc liền an tâm. Nguyên lai chỉ bởi vì mình và Giản Đồng cùng một nhà trọ, cho nên gọi đến hỏi theo thông lệ mà thôi, hù chết cô. "Mộng tỷ, tôi cùng người phụ nữ kia không quen nhau" Người phụ nữ kia?... Tô Mộng ngẩng đầu lên, quét cô gái trước mặt một cái, mi dần dần nầng lên, có chút hào hứng mở miệng, không nhanh không chậm hỏi "Người phụ nữ kia?" Tần Mộc Mộc nhìn biểu tình của Tô Mộng, chân tay có chút luống cuống. Nhưng cô cẩn thận suy nghĩ một chút, mình cũng không có nói gì sai, Mộng tỷ rốt cuộc là có ý gì? "Tần Mộc Mộc, cô rất xem thường Giản Đồng sao?" Bỗng nhiên Tô Mộng hỏi một câu không liên quan. Đương nhiên rồi, loại nữ nhân đó, ai thèm quan tâm cô ta chứ?... Tần Mộc Mộc vô thức muốn trả lời như vậy. Nhưng tiềm thức lại thấy trực tiếp nói như vậy sẽ tổn hại đến hình tượng của mình trong lòng Mộng tỷ... Thật ra thì Tần Mộc Mộc quả thật rất lo lắng, Tô Mộng nhiều chuyện bận rộn, nếu không phải lần này bởi vì chuyện của giản Đồng, ai sẽ biết Tần Mộc Mộc cô là ai. Trong lòng Tần Mộc Mộc sắp xếp câu từ, sau đó dè dặt nhìn về phía Tô Mộng nói "Chị ta làm những chuyện kia chẳng còn chút tôn nghiêm nào, mà truyền khắp Đông Hoàng rồi, chị ta lại có thể vì tiền mà nằm trên đất vẫy... Cái đó, nhặt tiền chứ? Mộng tỷ, mọi người đều đang mắng chị ta rất, rất, rất..." Nói xong lời cuối cùng, Tần Mộc Mộc thấy những lời muốn nói ra khỏi miệng đều không muốn nói. Mặt Tô Mộng kéo căng, đột nhiên cười, lúc đầu như gió xuân bây giờ giống như đông tuyết, có chút dị thường. Trong đầu Tần Mộc Mộc nghĩ, lần này cô sẽ không nói sai gì đi. Nhớ tới Giản Đồng, Tần Mộc Mộc cảm thấy mình không sai. Tô Mộng cười nhìn Tần Mộc Mộc "Rất như thế nào? Rất không biết xấu hổ? Hay là rất ti tiện?" Môi tinh xảo đỏ tươi kia móc lên một cái, thập phần coi thường người như Tần Mộc Mộc này. Bỗng nhiên thu lại nụ cười, Tô Mộng thập phần giễu cợt nói "Tôi vừa xem qua tài liệu của cô, là học sinh đại học S? Cô có phải là nghĩ cô là phù sa không nhuộm bùn đúng không? Cô rất trắng, rất sạch? Cô có phải hay không cảm thấy Giản Đồng thật thấp kém ti tiện, không xứng người tâm chí thanh cao như cô ở dưới một mái hiên, nên lúc cô ấy bệnh, cô ấy không tới làm, cô cũng có thể đem người này xem nhẹ?" Tần Mộc Mộc mặt đầy mơ hồ, nhìn về phía Tô Mộng... Lời này của Mộng tỷ, là có ý gì? Cô dù gì cũng là học sinh của trường đại học S, sẽ không ngay cả lời vừa rồi của Tô Mộng là khen hay chế giễu cô cũng không nghe hiểu. Tô Mộng đột nhiên đứng lên, đi tới trước người Tần Mộc Mộc, Tô Mộng vốn cao lại còn mang theo giày cao gót, đứng ở trước mặt Tần Mộc Mộc, trong nháy mắt liền thấy Tần Mộc Mộc rất thấp bé. Tô Mộng lại là người lăn lộn thương trường nhiều năm, đồ làm việc mặc trên người, thập phần phong thái nữ vương, đây không phải là loại trẻ người non dạ như Tần Mộc Mộc có thể so sánh. "Tần Mộc Mộc, cô cho là cô cao thượng, cô trong sạch? Chí hướng của cô cao xa? Trong đầu cô xem thường Giản Đồng? Tôi nói cho cô nghe, Tần Mộc Mộc cô kém xa Giản Đồng!" Tần Mộc Mộc không phục "Mộng tỷ cô nói những lời này thật quá đáng! Tôi cố gắng thi đậu đại học S, tôi là sinh viên trường đại học S, sẽ kém hơn một người phụ nữ không biết xấu hổ, tôn nghiêm cũng không có sao? Chúng tôi giống nhau đều không có tiền, nhưng tôi không vì chút tiền mà cái gì cũng chịu làm, tôi mặc dù làm ở Đông Hoàng nhưng một mực giữ khuôn phép của người phục vụ, tôi cùng người phụ nữ cái gì cũng chịu bán như Giản Đồng là không giống nhau!" "Ha" Tô Mộng cười lạnh một tiếng "Chớ nghĩ mình cao thượng. Phú thương, thương nhân, công tử nhà giàu đến Đông Hoàng, tuỳ tiện người nào cũng có thể tạo áp lực, cô cho là Tần Mộc Mộc cô vẫn có thể cao thượng đến mức nào? Ngày đó ở phòng bao 606, chính cô còn nhớ rõ chứ, nếu không phải Giản Đồng mềm lòng giúp cô giải vây, cô cho rằng bây giờ còn có thể đứng ở đây mà nói mát sao?" Sắc mắt Tần Mộc Mộc trắng nhợt, cô nhớ lại chuyện hôm đó, nhưng, nhưng, nhưng cái này có thể nói lên cái gì chứ? "Coi như chuyện Mộng tỷ nói là thật thì sao, Giản Đồng là thuận tay giúp tôi giải vây, nhưng tôi không phải ép chị ta vì tiền mà nằm trên đất làm chó lấy lòng những vị khách kia. Nói cho cùng chị ta cũng vì tiền mới làm chuyện như vậy. Cùng tôi có quan hệ gì chứ?" Tô Mộng thật sự tức đến bật cười, vì Giản Đồng làm chuyện không đáng. Nhìn Tần Mộc Mộc này xem... "Chậc chậc, tại sao Giản Đồng lại đi giải vây cho một thứ đồ như vậy chứ?" - -----------------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]