Chương trước
Chương sau
Như ý nghĩ, Quỳnh vẽ lên mặt Huy hình con mèo rất dễ thương, Quỳnh vẽ giỏi nên không lo xấu. Vẽ xong thì vẫn còn dư 5 đường, cô nhắm vào trán Huy vẽ 3 đường ngang song song nhau và khoanh tròn căp mắt của Huy, giờ nhìn mặt Huy rất buồn cười. Quỳnh nhìn lại “kiệt tác” của mình, gật đầu hài lòng bước về chỗ. Trong khi Nhi, Kiệt và một số bạn nam trong lớp che miệng cười thì một số bạn nữ đang ngất ngây trước vẻ kute của chàng hội trưởng, họ nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp để lưu lại những “khoảnh khắc” 100 năm một lần của oppa với suy nghĩ “đi khoe chắc mấy tụi lớp kế ganh tị chết”, mấy đứa con trai cũng nhanh chóng lấy máy ra chụp, đảm bảo rằng ngày mai sẽ có tin cực hot. Huy bực mình, đưa ánh mắt lạnh lùng quét nhìn cả lớp.

- Xóa hết và dẹp ngay_ Giọng nói lạnh lùng khiến mọi người phải nuốt nước bọt, ánh mắt kinh hãi nhìn Huy như đang gặp Tu la của địa ngục. Nhi cũng không ngoại lệ, còn Kiệt thì dừng hẳn nụ cười, yên phận lấy điện thoại ra lướt wed. Quỳnh mỉm cười thích thú, nổi giận rồi sao? Good, giờ là lúc để chơi đùa.

- Không sao, mọi người cứ chụp thoải mái, tôi sẽ chịu trách nhiệm, đảm bảo rằng mọi người một cọng tóc cũng không mất_ Quỳnh bình thản lên tiếng, không quan tâm đến ánh mắt giận dữ nhìn về phía mình. Huy quay phắt qua, căm hận nhìn Quỳnh rít lên tiếng rõ to:

- Cậu đừng nghĩ tôi không dám làm gì cậu?_ Huy giận dữ quát, đây là sự sĩ nhục lớn nhất trong đời của anh, mà lại là một người con gái nữa chứ?

- Nào! Điếc lỗ tai quá, hội trưởng à, nói cho cậu biết, cậu chẳng thể là gì được tôi đâu, huh_ Quỳnh bắt chéo chân, lấy ngón út của tay phải vờ ngoáy ngoáy lỗ tai mình, đôi mắt hờ hững lộ ra nụ cười cợt nhả.

- Cậu…_ Huy tức giận, hồi lâu mới kìm chế được cảm xúc, nhếch môi nói_ Chẳng làm gì được cậu sao? (đúng thế mà =]]]) Cậu là gì mà tôi không dám động vào cậu chứ?

- Nếu cậu đã nói vậy thì, giờ cậu đụng vào tôi thử xem_ Quỳnh buồn cười nói

- Cậu nghĩ tôi không dám à?

Quỳnh gật đầu khiêu khích, Huy giờ ai gặp nên tránh xa thì hơn, ánh mắt anh bây giờ hơn cả quỷ địa ngục, đỏ ngầu. Nhưng Quỳnh chẳng có gì là sợ hãi, ngược lại còn mỉm cười vuii vẻ, có ai biết không nhỉ, sở thích của cô là chọc điên người khác mà.

- Thôi đi 2 người, đang chơi mà_ Nhi nhăn mặt, nhìn mặt Huy thế kia, thì sao mọi người có hứng chơi tiếp đây, thế là cô lên tiếng, Huy nhắm mắt ngồi xuống, lúc này thấy mọi chuyện ổn thỏa, Kiệt cất cái điện thoại vào balo, đứng lên nở nụ cười tươi nói:

- Lớp trưởng gương mẫu, tôi thách đấu cậu_ Kiệt nở nụ cười tươi, ngước nhìn Nhi khiến cô đỏ mặt, mặc dù nói cô không mê trai đẹp, cũng không quan tâm đến con trai nhưng cô cũng là con gái, như thế kia mà không đỏ mặt khẳng định chắc rằng cô không phải con gái rồi?

- Được, chủ đề?_ Nhi quay mặt chỗ khác, che dấu đỏ mặt, nhắm mắt lại tự nói “bình tĩnh lại”

- Âm nhạc thế giới_ Nhi quay phắt qua nhìn Kiệt! what, vẫn là thể loại cô thích, cô thích nhất âm nhạc mà.

- Được, hỏi đi_ Nhi tươi cười, hehe, thử xem.

Kiệt không nói gì, rút từ trong túi ra một chiếc mp3, bật một đoạn nhạc với volume vừa đủ để Nhi nghe..

I never miss a beat

I'm lightning on my feet

And that's what they don't see, mmm-mmm

That's what they don't see, mmm-mmm

I'm dancing on my own (dancing on my own)

I make the moves up as I go (moves up as I go)

And that's what they don't know, mmm-mmm

That's what they don't know, mmm-mmm

But I keep cruising

Can't stop, won't stop grooving

It's like I got this music

In my mind

Saying, "It's gonna be alright."

'Cause the players gonna play, play, play, play, play

And the haters gonna hate, hate, hate, hate, hate

Baby, I'm just gonna shake, shake, shake, shake, shake

Khúc nhạc nhè nhẹ rồi trầm bổng vang lên…

Kiệt mỉm cười tắt nhạc, ngước lên nhìn Nhi đang nhắm mắt hưởng thụ, như đang suy nghĩ, bất giác tim đập lên thình thịch. Kiệt bất ngờ ôm tim mình, tim bị sao vậy chẳng lẽ mình bị bệnh tim, không ổn, phải tranh thủ đi khám.

- Thế nào? Chỉ cần cậu nói tên tác giả và tên bài hát, cậu sẽ thắng_ Kiệt ngước lên, cất mp3 vào túi, thật ra anh chỉ tham gia cho vui và có phong trào thôi, nhưng mà bị vẽ lên mặt vẫn là vấn đề không hề nhỏ.

- Bài hát rất hay, nhưng mà qua âm điệu thì mình đã từng nghe rồi, một trong những bài hát nổi tiếng của Taylor swift bài “shake it off”, đúng không?

- Xem ra cậu cũng hiểu biết âm nhạc lắm, cậu trả lời đúng rồi_ Kiệt hơi bất ngờ, chỉ nghe lời đã đoán ra tên bài hát, không phải dạng vừa nhỉ?

- Hỏi thừa, Nhi thích nhất là hát đấy_ Quỳnh nhíu mày nhìn Kiệt, rồi biết xuống, khoanh tròn cặp mắt của Kiệt và gạch 1 đường khá dài lên mặt của Kiệt, làm anh chàng than khóc thầm, vậy là tiêu khuôn mặt ngàn vàng rồi, không biết cái gì mới bôi ra được nữa.

- Quỳnh à, tớ thách đấu cậu_ Nhi mỉm cười, nếu hạ được Quỳnh, Nhi sẽ chiến thắng (cái này hơi hư cấu)…

- Cậu chắc chứ?_ Quỳnh ngạc nhiên nhìn cô bạn, cô chẳng muốn vẽ lên khuôn mặt của Nhi tí nào, nhưng luật chơi là luật chơi, vốn không được thiên vị…

- Um..

- Ok, chủ đề!

- Địa lý việt nam!_ Nhi hào hứng, Quỳnh là princess Anh chắc sẽ chẳng biết gì về địa lý Việt đâu nhỉ? (nhầm to)…

- Um, hỏi đi_ Quỳnh gật đầu, khi đi thi tiến sĩ ở các nước, bản đồ các nước cô đã xem qua hết rồi, với bộ óc này cô chỉ cần xem kỹ 1 lần thôi là nhớ…

- Đông Nam Bộ gồm bao nhiêu tỉnh, gồm những tỉnh nào?_ Nhi tinh ranh nói, lém lĩnh mím môi cười..

- Nhi, câu hỏi dễ thế này cậu cũng hỏi, bộ cậu muốn mặt mình sẽ xấu đi à_ Quỳnh lười biếng đáp, ít ra hỏi ở đâu chứ, hỏi ngay nơi Quỳnh đang sống, cô đang thắc mắc không biết Nhi có bị ngốc hay không? -_-…

- Ơ… dễ sao???_ Nhi thoáng đơ người, ánh mắt đau khổ, chẳng lẽ khuôn mặt này sẽ… huhu, không chịu đâu…

- Đông Nam Bộ gồm 6 tỉnh là Tp HCM, Bà Rịa- Vũng Tàu, Bình Dương, Bình Phước, Đồng Nai, Tây Ninh_ Quỳnh bình thản trả lời như chuyện bình thường không gì to tát…

- Đúng, đúng rồi_ Nhi ánh mắt tội nghiệp..

- Không cần cậu nói, tớ cũng biết là tớ đúng_ Quỳnh đứng khỏi ghế, bước đến Quỳnh, Quỳnh tiến Nhi lùi, cứ thế tiếp diễn đến khi Nhi đụng vào tường thì Nhi vội nói:

- Quỳnh xinh đẹp, cậu có thể dùng loại mực viết bình thường mà vẽ mặt tớ không_ Nhi bị dồn chân tường thì liền xin tha mạng, người ta nói đúng “tham thì thâm” mà, từ nay cô sẽ không vậy nữa chỉ mong thoát lần này…

- Xin lỗi cậu, Nhi, luật là luật, đã chơi thì chịu, tớ vốn không thể thiên vị, đó là quy tắc trọng yếu của tớ_ Quỳnh bước đến, vẽ vòng tròn mắt trái của Nhi rồi vẽ 2 gạch ở hai bên má Nhi, nó không xấu chỉ là mất thẩm mĩ quan gương mặt của Nhi thôi…

Vậy là học sinh lớp 11-1 tìm mọi cách nhưng cũng không thể lau được vết mực, cứ liên tiếp từng người đeo kính, đeo khẩu trang và đội nón đến kính bưng mặt mày để vào lớp khiến học sinh trong trường khó hiểu, càng khó hiểu hơn khi vào lớp và cả về nhà họ cũng không hề mở ra làm cho phụ huynh và cả các giáo viên dạy thắc mắc..

“most thời trang của học 11-1 thật độc đáo”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.