Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu ấy, là thời điểm tan trường, mấy cô gáitrước mặt đều chỉ trỏ cậu nam sinh đi đằng trước, miệng không ngừng lặplại cái tên “Chu Thừa Trạch”, tôi ngẩng đầu, nhìn thấy chỉ là một bónglưng đã xa dần.
Cậu ấy mặc bộ quần áo đơn giản, cặp sách đeo trênvai, dáng người dong dỏng, mái tóc được cắt ngắn gọn gàng, từ đầu đếnchân không cần đến thứ gì đặc biệt, vậy mà dựa theo bóng lưng ấy dườngnhư cũng đủ để đưa ra kết luận, đây là một nam sinh có diện mạo tuấn tú.
Khi đó, tôi cũng không biết, người này và tôi có thể có quan hệ gì, có lẽ, vốn không có quan hệ.
Tuy nhiên, đã từ rất lâu, tôi từng nghe qua cái tên “Chu Thừa Trạch”, qualời của thầy cô, từ miệng đám bạn học. Trong lòng thầy giáo Hoàng, ChuThừa Trạch là học trò cưng của ông, bất kể điểm trung bình môn toán ởlớp chúng tôi cao cỡ nào, đều không bằng người xếp thứ nhất toàn khối ởlớp năm Chu Thừa Trạch, cũng chỉ có thể nhìn thấy thầy giáo lớp năm đềcập đến học trò cưng của thầy như thế nào. Mà trong lời nói của đám họcsinh, các nam sinh thường nói “Tôi khinh, đề lần này khó như vậy, vị đólớp năm điểm còn cao như thế, lần này chắc chắn bị cậu ta bỏ xa”, mà các nữ sinh hay thích thảo luận “Hôm nay tớ nhìn thấy Chu Thừa Trạch”, “Chu Thừa Trạch đã đổi cặp sách mới, tớ cũng thích nhãn hiệu đó, lần nàynhất định phải bảo mẹ tớ mua cho tớ”… Vô số loại bàn tán, mà ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-hoa-ra-chi-vay/1947996/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.