Ở tầng cao nhất một bệnh viện tư nổi tiếng trong thành phố, Chu ThừaTrạch đứng ở hành lang nắm điện thoại đi động trong tay, sắc mặt tươngđối xấu, người phụ nữ kia vậy mà lại trực tiếp ngắt điện thoại của anh…Thật đúng là… Anh cầm di động, cũng không có ý định tiếp tục gọi lại, mà là cất điện thoại, xoay người đi vào phòng bệnh.
Giống như mộtcăn phòng nhỏ xa hoa, phòng bệnh không có một chút cảm giác của bệnhviện, mà là giống một phòng ngủ nho nhỏ ấm áp, Chu Tiểu Ngữ nằm trêngiường, nhìn thấy bố vào, mắt chớp chớp, vẫn là không thể làm cho nướctrong hốc mắt rơi xuống, ngược lại làm đôi mắt lấp lánh như ánh sao, anh nhịn không được bước nhanh hơn, nghĩ đến lời đánh giá của bố anh dànhcho Mưa Nhỏ rằng đại khái đây chính là ưu điểm duy nhất của người phụ nữ kia, gen không tồi, thật sự là bộ mặt của xã hội, không ai có thể phớtlờ.
“Bố, đau…” Mưa Nhỏ sờ chiếc mông nhỏ của mình, vừa mới bị tiêm, đau quá đau quá.
Chu Thừa Trạch đi qua, tâm trạng xấu vừa rồi biến thành hư không, anh ngồivào trên giường, buồn cười nhìn con gái, “Đây là tự con lựa chọn đúngkhông.” Anh dùng ngón tay điểm vào trán con gái, nhận được là cái bĩumôi của Mưa Nhỏ.
Chu Thừa Trạch hỏi bé chọn tiêm hay truyền nướcbiển, Chu Tiểu Ngữ nhỏ bé cũng tự suy xét, truyền nước biển rất lâu rấtlâu, tiêm hình như loáng cái là xong, vì thế bé lựa chọn tiêm một cáchvẻ vang, nhưng tiêm đau quá đau quá, bé lại sờ chiếc mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-hoa-ra-chi-vay/1947993/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.