Hôm sau, Tô Y Lâm đi làm bình thường như trước, vốn cô nghĩ Giang ThanhDịch sẽ lại tìm cô, hoặc là khuyên cô gì đó nữa, nhưng không có, côngviệc của cô rất bình thường, thậm chí cho đến lúc tan làm, Giang ThanhDịch cũng chưa từng xuất hiện. Lúc tan làm, cô thở dài nhẹ nhõm, bởi vìkhi anh nhắc lại chuyện đó, trong đầu cô sẽ nhớ tới cảnh tượng ấy, bố cô không muốn gặp cô, người khác không biết được tình cảm của bố mẹ cô,nhưng bản thân cô thì rất rõ, tình cảm của họ sâu đậm đến mức không aitiến vào được.
Khi đó, rất nhiều người bàn tán linh tinh sau lưngmẹ cô, vài người cố ý nói cho bố cô nghe, chờ mong vợ chồng hai ngườibất hòa, nhưng sau khi nghe những lời đó, bố chẳng những không nghĩ rằng mẹ không đúng, thậm chí còn nói mấy người hóng thị phi một trận, mà sau khi về nhà bố cũng sẽ không nói với mẹ về việc đó, khi ấy bố tin tưởngmẹ vô điều kiện. Vốn cô cũng không hiểu được sự tin tưởng đó nặng đếnmức nào, cho đến khi cô dần lớn lên, biết được một người đàn ông tintưởng một người phụ nữ vô điều kiện như vậy, chính là yêu người đó biếtbao. Cho nên cô thực sự hiểu được sự tức giận của bố với mình lúc đó,thậm chí một thời gian rất dài cô đều nghĩ, có phải lúc bố nhìn thấy côthì sẽ nhớ tới người vợ đã bị cô bức chết của ông hay không, mỗi khi suy nghĩ này dâng lên trong đầu, cô đều không có dũng khí quay về thành phố này.
Lời đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-hoa-ra-chi-vay/1947955/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.