Tô Y Lâm ngồi bên giường, ngơ ngác nhìn người già nằm trên giường, đây làbố cô, là người thân nhất của cô. Cô vươn tay muốn sờ vào ông, tay vươnra đến giữa không trung lại giống như bị bỏng nên lập tức thu về, cômuốn sờ mặt bố, nhưng lại sợ hãi, cô sợ từ nay về sau người này vẫn ngủsay không tỉnh lại trước mặt mình. Cô vốn nghĩ, những thứ bản thân mìnhđã trải qua, đã là nỗi đau không thể chịu đựng trong sinh mệnh, hiện giờ nhìn thấy bố nằm trên giường bệnh, cô mới hiểu được, thì ra đây cũng là nỗi đau không thể chịu đựng trong sinh mệnh cô.
Cô còn nhớ rõ,lúc bố và mẹ ngồi trên sofa xem tivi, khi đó trên mặt bố có vẻ thờ ơ rồi lại đậm đặc hạnh phúc, còn trên mặt mẹ lại là nụ cười rất dịu dàng, hai người đang xem một bộ phim cổ trang, trong phim con gái của một nhânvật quan trọng nào đó xuất giá, mười dặm trang sức đỏ, đội đưa hôn nhìnkhông thấy điểm cuối, mẹ và bố thấy cảnh tượng như vậy, lập tức bắt đầunói chuyện mai sau con gái họ lấy chồng thì họ phải chuẩn bị bao nhiêuđồ cưới. Mà cô ngồi bên cạnh họ, cũng không tập trung mà nghĩ ngợi,Giang Thanh Dịch và La Tâm Du rốt cuộc có quan hệ gì?
Nếu biết cóngày này, cô nhất định sẽ dành mỗi giây mỗi phút cuộc đời mình cho bốmẹ. Cô căm ghét mình, vì sao mỗi lần phải mất đi rồi thì mới biết quýtrọng, mới có thể hiểu được hối hận là như thế nào.
“Bố…” Rốt cuộc cô lại gọi lên chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-hoa-ra-chi-vay/1947947/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.