Vân Sơ không ngờ Giản Du thật sự đưa nàng về nhà.
Vốn dĩ chỉ là "Sơ ngộ", muốn đến chào hỏi nhưng lại không dám, nên người quản lý chỉ dám đứng ở cửa hóng chuyện, chỉ có thể thành thật mở cửa và đưa chìa khoá cho Giản Du, vẻ mặt muốn nói lại thôi: "Sếp của chúng tôi......"
"Uống say." Giản Du nói, dừng một chút, cô hỏi: "Cậu biết nhà của em ấy ở đâu không? Cậu đưa em ấy về nhà?"
Vân Sơ dựa vào bả vai Giản Du: "!"
Nàng cấp tốc nháy mắt ra hiệu với quản lý.
Quản lý: "Không được, tôi sắp tan làm."
Giản Du: "Hả?"
Quản lý: "Thời gian tan làm mà đưa sếp về nhà là tăng ca, tôi không tăng ca, cho bao nhiêu tiền cũng không tăng ca."
Giản Du trầm mặc, sau đó không mặn không nhạt mà nói câu: "Văn hoá xí nghiệp của các vị đúng thật là không tệ."
Vân Sơ âm thầm giơ ngón tay cái cho quản lý.
Nàng "say khướt" đi không nổi, cũng hỏi không được địa chỉ, Giản Du cũng không có biện pháp với nàng, đẩy người ngồi vào ghế phụ, cài dây an toàn, cần gạt nước chuyển động trên tấm kính chắn gió, lại có hạt mưa mới rơi xuống, cần gạt nước đong đưa, đèn neon sáng lộng lẫy mơ hồ.
Vân Sơ mừng thầm trong lòng, cũng may nàng có kỹ thuật diễn tốt, diễn người uống say dư dả, ngay cả đạo diễn xuất sắc nhất cũng bị lừa.
Vì thế càng thêm hăng hái.
Giản Du đảo quanh tay lái vào đường chính, hỏi nàng: "Về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-gia-doi/2494922/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.