Chủ nhật Tô Thư Niệm không đến quán bar mà ở nhà đợi Ngải Lợi đến đón cô, khi ngồi vào xe cô nhìn Ngải Lợi thở dài
"Ngải Lợi, mình đã bảo không đến rồi mà cậu cứ nhất quyết bắt mình đến, thật là"
"Không đến cái gì mà không đến, riết rồi cậu chả còn nhớ mặt mũi bạn bè thế nào nữa". Ngải Lợi khởi động ga rồi lái xe đến Thiên Cư.
Khi hai người đến nơi bạn bè cũng tới gần hết, mấy người phụ nữ túm năm tụm ba vào một chỗ nhìn thấy hai người liền vẫy tay
"Tiểu Lợi, Tiểu Niệm. Lại đây, lại đây".
Ngải Lợi kéo tay Tô Thư Niệm đi về phía họ, những người bạn này Tô Thư Niệm vốn không quen thân nên cũng không biết nói những gì.
"Tiểu Niệm, mình nghe nói cậu làm bác sĩ ở bệnh viện A. Mà cũng đúng thôi, ngày trước đi học lúc nào cậu cũng đứng nhất trường mà".
Một người phụ nữ mặc chiếc váy xẻ ngực màu đen lên tiếng hỏi, câu hỏi này nghe qua là thân thiết nhưng thực chất là đầy châm chọc.
Một người khác làm ra vẻ ngạc nhiên kéo tay cô ta
"Ấy, cậu vẫn chưa biết sao? Tiểu Niệm bỏ việc rồi, nghe nói là không cứu được chồng sắp cưới nên cảm thấy hổ thẹn. Ây da, nói ra cũng thật đáng thương".
Tô Thư Niệm nghe họ chế giễu liền cảm thấy chán nản, muốn bỏ đi nhưng nghe thấy câu nói kia liền không thể. Cô nhìn thẳng vào hai người trước mặt cố gắng nhớ xem tên của họ nhưng không thành liền hỏi
"Hai cậu tên gì?"
Hai người bị cô hỏi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-duy-nhat/217783/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.