Nghe thấy tiếng đóng cửa phòng của bố Tô Thư Niệm liền mệt mỏi đưa tay lên xoa hai bên thái dương, cô mở ví lấy ra hai tờ 100 đô nhìn một lúc mới mở tủ cất vào trong cái hộp nhỏ.
Đóng chiếc hộp lại cô bất giác lại nhớ đến người đàn ông trong quán bar, trên người anh ta toát ra một khí chất cao quý từ trong xương máu làm người khác đều phải nể phục.
Cô rất không thích cách anh ta nhìn mình, nói chuyện với mình mỗi khi đối mặt với anh ta trong người cô bất giác lại cảm thấy sợ hãi.
Xua đuổi những ý nghĩ về người đàn ông kỳ quái đó Tô Thư Niệm thay đồ rồi xuống bếp nấu mì lấp đầy cái bụng trống rỗng của mình. Đang ăn thì cửa nhà mở ra một thanh niên từ ngoài đi vào nhìn thấy cô liền cười
"Chị, bây giờ mới ăn tối sao?"
"Ừ. Niệm Thành, có muốn ăn không? Chị nấu thêm một bát cho em".
Tô Thư Niệm gật đầu rồi chỉ vào bát mì hỏi em trai.
Tô Niệm Thành cũng chưa ăn tối nên không ngại ngùng gì đồng ý đi đến bàn ăn kéo một cái ghế rồi ngồi xuống bên cạnh chị gái. Rất nhanh Tô Thư Niệm đã nấu xong mì cô bưng đến trước mặt cậu khẽ nói
"Mau ăn đi cho nóng".
"Vâng".
Mặc dù là chị em cùng cha khác mẹ, dù là mẹ kế đối xử với cô khắc nghiệt nhưng không vì thế mà Tô Thư Niệm ghét bỏ em trai, hơn nữa em trai đối xử với cô rất tốt nên tình cảm chị em giữa hai người vô cùng thân thiết.
Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-duy-nhat/217780/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.