Tô Thư Niệm từ quán cafe đi ra đã là đầu giờ chiều, cô quay lại trường học làm nốt công việc dang dở.
Cố khám hết những lớp còn lại cô thu dọn đồ đạc rời khỏi trường học. Tô Thư Niệm bắt xe về biệt thự, nói với vú Đồng rằng mình cảm thấy hơi mệt, cơm tối đừng gọi cô rồi đi lên phòng.
Cô không thể phủ nhận những lời của Tỉnh Tuệ đã ít nhiều tác động đến mình, nhất là câu nói cuối cùng khi cô ta rời khỏi.
"Rốt cuộc cô muốn diễn trò gì đây?"
Tô Thư Niệm không nhịn được thốt lên, cô mệt mỏi nằm lên giường suy nghĩ.
Không biết từ bao giờ Tô Thư Niệm đã chìm vào giấc ngủ.
Khi Tiêu Cảnh Hoàn trở về nhìn thấy trên giường người phụ nữ của mình đang yên giấc gương mặt xinh đẹp dưới ánh đèn làm anh nhịn không được cúi xuống hôn lên môi cô.
Tô Thư Niệm mở mắt nhìn thấy anh, cô dụi mắt giọng vẫn còn ngái ngủ "Anh về bao giờ vậy?"
"Vừa mới thôi, em ngủ nữa đi". Tiêu Cảnh Hoàn cưng chiều vuốt tóc cô nhẹ giọng nói.
Tô Thư Niệm ngồi dậy lắc đầu
"Không ngủ nữa, em đói. Anh thay quần áo đi rồi xuống ăn cơm".
Nghe lời cô, Tiêu Cảnh Hoàn mở tủ lấy ra bộ quần áo ở nhà rồi đi vào nhà tắm, nửa tiếng sau anh trở ra với mái tóc vẫn còn ướt đi tới chỗ cô.
"Xuống ăn cơm, em đừng có suốt ngày cắm mặt vào điện thoại như vậy. Không tốt cho mắt đâu".
"Biết rồi, biết rồi".
Tô Thư Niệm cất điện thoại rồi đứng lên, tại sao trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-duy-nhat/1149005/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.