Chương trước
Chương sau
Sau câu nói ấy càng khiến cô đỏ mặt. Uyển Sam thỏ thẻ:

- Thực sự... Đó là sữa của Gia Thành

Câu nói này như đang ngầm khẳng định điều gì? Vu Quân không cần biết, anh trườn lên trước mặt cô, trầm đặc nói:

- Không. Em là của anh, cả cơ thể là của anh. Chỉ riêng mình anh thôi Sam Sam

Uyển Sam vẫn nói lý:

- Ý em..Gia Thành còn là trẻ sơ sinh, cũng cần uống sữa mẹ...

Lời giải thích ngây ngốc của cô khiến anh bật cười. Sau đó cánh tay lại rờ qua từ cổ xuống mạn sườn, ánh mắt anh tà tà nhìn theo từng đường nét ấy. Trong lòng Vu Quân tự hỏi, anh đã bao lâu rồi nhớ nhung cái thời khắc này? Đã bao lâu chưa được gần gũi với nữ nhân này, chỉ duy nhất mình cô mới khiến bản tính hoang dã trong anh trỗi dậy mạnh mẽ như vậy? Dù trước đây có mối hận thù nhưng thực tâm trong anh vẫn không thể chấp nhận được bản thân sau mỗi lần hành hạ cô

Vu Quân ngửng dậy, nhẹ nhàng nâng hai bên đùi Uyển Sam lên, hoa hu*ệt e ấp dần lộ ra. Đầu anh cúi rúc xuống ngắm nghía, ánh mắt như thỏa mãn chiêm ngưỡng tư m*t. Lưỡi dài anh tiến ra, nhẹ nhàng mơn trớn vách th*t hai bên, đá vào lớp n*n th*t sâu bên trong, tiếng chùn chụt vang lên.

Uyển Sam chịu kích thích liên tục giật lên, cơ thể đã lâu không có sự đụng chạm thì bây giờ ngỡ như mới lần đầu tiên, hoàn toàn không làm chủ được. Chiếc lưỡi do thám vào sâu, chạm đến nơi đâu đều cảm thấy nơi đó hơi giật nhẹ.

Một hồi dây dưa dạo đầu, Vu Quân ngửng lên, khàn đặc:

- Sam Sam.. Anh vào nhé?

Nữ nhân e thẹn gật đầu, sau liền che đi khuôn mặt xấu hổ của bản thân. Nam nhân nằm áp xuống tạo hơi ấm cho cô, vật nam tính kia đang cạ cạ bên ngoài, dần dần tiến vào một cách chậm rãi. Mỗi lần tiến là một lần cả hai cũng có sự đau nhẹ. Vu Quân nhăn mặt tự hỏi, có lẽ lâu không đụng chạm, cô bé liền khít chặt vào. Uyển Sam lồng ng*c căng phồng lên hấp hối, cổ họng bắt đầu ậm ừ.

Vu Quân cuối cùng cũng thúc được sâu vào trong, lớp th*t n*n nồng ấn bao bọc xung quanh, d*ch mật nhẹ nhàng chảy ra. C*n th*t bắt đầu đưa đẩy nhưng tốc độ không thể nhanh do cửa hu*ệt ôm rất chặt. Vu Quân nhếch môi, cà rỡn:

- Sam Sam.. Em xem, có phải quá lâu không chạm lại nên nơi đó quá khít không?

Uyển Sam xấu hổ, đưa tay bịt miệng anh, nỉ non:

- Ưm.. Hic, đừng nói vậy... Thực không phải um..ummm

D*ch mật về sau chảy ra nhiều, cự v*t không còn khó khăn như ban đầu mà thuận lợi hơn. Tiếng giao chạm giữa hai người vang lên kèm tiếng thở mạnh mẽ của Vu Quân kèm chút âm thanh ái muội từ khuôn miệng ngọt ngào của Uyển Sam

Sáng hôm sau

Vu Quân tỉnh dậy trước, bên trong vòng tay anh vẫn là vật nhỏ đang say sưa ngủ, cô nằm quay lưng về phía anh. Ánh sáng rọi vào mới thấy trên làn da trắng ngần này lại điểm tô chút hoa đào sẫm, lấm chấm từ vùng cổ xuống dọc lưng, bả vai và quanh bầu ng*c. Nam nhân nghịch ngợm hôn dưới dái tai cô, cứ thế cơ thể cô như thỏi nam châm hút chặt anh vào, đã hôn nhẹ thì lân la lại muốn làm thêm những chuyện khác.

Vòng tay anh ôm trước ng*c, se nhẹ lên n*m hoa hồng. Mới đụng một chút mà sữa trắng đã tiết ra rồi, Vu Quân thấy vậy liền lao vào thích thú, lưỡi dài vươn ra liếm láp, đưa hàm răng mình cạ cạ vào đỉnh n*m khiến chúng giật giật lên vì kích thích. Một cảm giác ngứa tê dại ở đầu n*m truyền quanh hai bầu ng*c sữa của Uyển Sam. Cơ thể cô khẽ cựa quậy vì không chịu nổi kích thích, liền quay người nằm ngửa ra. Vô tình lại để hai đỉnh tuyết sơn giương cao ngạo nghễ, càng tạo thế thuận lợi cho Vu Quân

Nam nhân nằm úp mặt xuống khe rãnh, hít thở hương thơm nữ giới nhẹ nhàng mà sao mê đắm đến thế? Hai bên má anh cũng cảm nhận được sự mềm mại từ hai bánh bao lớn đã ôm lấy mặt mình. Vu Quân như đứa trẻ to xác, nằm cạ cạ mặt rồi khuôn mặt cứ tươi rói cười

Sau cùng Uyển Sam lơ mơ tỉnh dậy, không phải vì tỉnh ngủ mà nãy giờ cảm thấy có vật nặng đè lên lồng ngực rất khó thở. Thấy Vu Quân đang khoái chí nghịch ngợm thì cũng thở dài, vô tình ẩn anh nằm sang bên, nói:

- Anh.. Mới sáng ra sao đã làm phiền em vậy?

Nói rồi cô kéo chăn che đi hết cơ thể, ủ chặt mình mắt nhắm nghiền lại. Vu Quân sau cùng hất tung chăn chui vào, từ nãy đến giờ cứ bắng nhắng như trẻ con đang làn nũng, còn Uyển Sam thì ngái ngủ còn mỏi nhừ người nên khuôn mặt nhăn nhó. Cô uể oải đáp:

- Nào, đừng nghịch. Em buồn ngủ lắm... Nếu anh thỏa mãn rồi thì giờ để em nghỉ ngơi đi

Vu Quân hơi nhột, thủ thỉ:

- Vợ... Anh chỉ muốn ôm em thôi, không làm gì khác

Uyển Sam lạnh lùng đáp:

- Biến đi. Em không cần, mau đi xem Gia Thành thằng bé dậy chưa đi?

Cứ thế cô chìm vào giấc ngủ, bù cho đêm qua, sáng nay mình thì mất sức còn nam nhân bên cạnh lại cứ hừng hực
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.