- Cho tôi cơ hội... Duy nhất 1 lần thôi, có được không?
Vu Quân dựa thế cao lớn ép sát cô vào tường như uy hiếp nhưng lời nói lại khẩn khoản vô cùng. Uyển Sam rối trí, giờ cũng đang trong tầm kiểm soát của anh rồi, cô còn sự lựa chọn khác ư? Không ép buộc nhưng đang là dần dần cảm hóa nữ nhân. Cô mạnh bạo ẩn anh ra, tay ẵm Gia Thành rồi nhìn lấy con, mặc không quan tâm tới anh phía sau, nhàn nhạt:
- Anh có thể đi ra ngoài được không? Gia Thành từ sáng chưa ăn, tôi cần cho thằng bé uống sữa
Vu Quân ôm chặt cứng cô từ phía sau, thở dài:
- Gia Thành đã được chăm uống sữa và ăn dặm nhẹ một bữa. Đừng đánh trống lảng, Uyển Sam. Hãy trả lời tôi
Cô dứt khoát:
- Không... Câu trả lời là không, được chưa?
Ánh mắt Vu Quân đìu hiu lại, cố chấp:
- Thôi được, là do em quá mệt mỏi và tôi chưa tốt... Chúng ta có thời gian.
Uyển Sam liên tiếp nói lời đả kích:
- Không có.. Không có gì hết, Vu Quân anh bao giờ mới chịu buông tha cho mẹ con tôi? Những lần hành hạ chưa đủ sao? Những lần dây dưa triền miên đến mệt nhoài anh chưa thỏa mãn? Tôi mệt rồi, hoàn tòn không còn sức...
Hốc mắt cô đỏ lại, nói xổ ra một tràng, không gian tĩnh mặc đặc quánh, thi thoảng có tiếng ậm ờ của Gia Thành đang tập nói. Thấy cô nói một lèo, nhóc con lại tưởng mẹ đang bắt chuyện mình, liền ngô nghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/1971806/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.