Không khí im lặng, bên ngoài thím Liên nuốt một ngụm khí, vẻ mặt vất ngờ song hét toáng lên, bà nhảy cẫng rồi thủ thỉ:
\- Trời ơi... Cô chủ à, cậu Quân biết tin sẽ mừng lắm đây....
Uyển Sam nghe vậy thì liền chạy ra, đưa tay kéo thím Liên sát lại mình, nói nhỏ:
\- Thím... Tuyệt đối chuyện này, chỉ con với thím biết thôi...
Thím Liên mặt nghệt ra, hỏi:
\- Sao vậy chứ... Cô chủ muốn để đợi một thời gian sau mới báo sao?
Uyển Sam gật đầu, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
\- Thím nói xem... Sinh nhật Vu Quân khoảng hơn 1 tuần nữa... Lúc ấy tự con sẽ bảo...
Thím Liên gật đầu lia lịa, vẻ mặt bà mừng quýnh hiện ra.
Đêm đó...
Uyển Sam nằm một mình co ro trên giường, hai tay đan chặt ôm lấy mặt bụng phẳng lì của mình, đầu như mớ bòng bong suy nghĩ. Ngoài miệng thì có vẻ bình tĩnh nhưng thực đang lo lắng về phản ứng của nam nhân khi biết tin cô có thai sẽ ra sao? Liệu anh có chấp nhận điều này hay không? Và những điều nhẹ nhàng gần đây của anh là nhất thời hay đã thay đổi mãi mãi?...
Uyển Sam đêm đó nằm trằn trọc, hai tay khư khư ôm lấy bụng cho đến lúc sâu giấc vẫn không thả. Vu Quân rạng sáng mới trở về, trông thấy cô thì mệt nhoài sà vào nằm áp sau lưng, tham lam hít lấy mùi hương nhẹ nhàng mà lôi cuốn, cả đêm đi giải quyết công việc khiến hai mí mắt anh nặng trĩu, bất giác thơm lấy bên bầu má của cô đầy ngọt ngào rồi nhanh chóng ngủ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/1971755/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.