Sáng hôm sau, Uyển Sam dậy từ rất sớm và được y tá tiến vào giúp đỡ trong một số việc như: vệ sinh cá nhân, ăn sáng hay uống thuốc. Ngay sau đó cũng là cha con ông Chương đến. Chương Cảnh Điền thấy Uyển Sam dậy, hôm nay nét mặt có sắc hơn hôm qua, hỏi han:
- Chắc đêm qua con ngủ ngon... Đã đỡ nhiều chưa?
Uyển Sam nhẹ nhàng đáp:
- Vâng... Đã thấy khỏe hơn ạ
Ông Chương hỏi ngay:
- Nào... Thế câu trả lời của con là gì? Ta vốn dĩ cũng không thích ai từ chối lời đề nghị của mình
Lời nói của ông tuy là câu nghi vấn nhưng mang hàm nghĩa như một lời khẳng định rằng Uyển Sam buộc phải theo ý chỉ. Cô đáp:
- Vâng... Con xin nhận lời và thực tâm cảm ơn ngài đã chiếu cố
Chương Cảnh Điền cười phá lên vui vẻ, khệ nệ đứng dậy, nói lớn:
- Tốt lắm... Ta bây giờ có chút việc, Vu Quân sẽ ở lại bàn bạc thêm với con
Nói rồi ông rời đi ngay, còn Vu Quân và cô. Anh từ nãy đến giờ đứng im, mắt chỉ nhìn thẳng, xoáy sâu vào cô. Uyển Sam hơi mất tự nhiên, khẽ nói:
- À... Nếu chú bận...thì về trước đi ạ. Cháu sẽ ngủ một lúc...
Cái xưng hô của cô nghe thật buồn cười, đến độ mà Vu Quân lạnh tanh mặt ban nãy cũng nhếch môi lên, chính cô cũng thấy vậy. Uyển Sam cảm thấy xưng anh em với Vu Quân khiến cô có ngượng mồm, miễn cưỡng vì khoảng cách tuổi cũng lớn, vả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/153347/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.