Phần bánh ấy được mang lên, Uyển Sam đã thấy nó ở trước mặt hai người họ. Giai Kì nhẹ nhàng nói:
- Thưa ông, phần bánh của ông và anh con có viết thêm chữ "Cảm ơn" ngỏ ý bày tỏ lòng biết ơn của tất cả mọi người vì đã suốt mấy năm qua, ông luôn giúp đỡ những đứa trẻ mồ côi chúng con
Điều này khá thuyết phục, mọi người xung quanh vỗ tay, càng khiến ông Chương vui mừng trong lòng, đã cầm thìa xúc một phần lớn, cả Vu Quân cũng vậy, toan đưa lên miệng định ăn bỗng Uyển Sam hét lớn:
- Không được... Hai người không được ăn phần bánh đó...
Tất cả đều im lặng, vài đứa bé nhỏ vẫn ngô nghê ăn vặt. Ông Chương ngay lập tức ngừng lại, hỏi nhỏ:
- Có gì sao cô bé?
Uyển Sam liếc qua nhìn Giai Kì và Tú Sơn, biết rõ kế hoach trả thì của họ thật ngu ngốc. Nếu ông Chương và Vu Quân bị hạ độc tại đây, đảm bảo tất cả trẻ em, ngay cả sơ sinh, sẽ bị tàn sát không một ai sống. Uyển Sam nghĩ thầm nhìn họ: Hai người hãy để em thực hiện trả thù, còn giờ, em thực tâm xin lỗi
Uyển Sam dõng dạc nói:
- Trong phần bánh của hai người... Có chất độc xyanua
Mấy đứa nhỏ nghe không hiểu, còn đâu các mẹ nuôi và hai anh em họ trố mắt, vẻ mặt kinh thiên hiện ra. Ông Chương lập tức đập mạnh thìa xuống bàn. Giọng ông tuy nhẹ nhàng nhưng chính là sự ra lệnh:
- Bữa ăn sẽ rời lại khoảng 30
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-doi-lot/153345/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.