Sau ngày hôm đó, anh cho cô ở lại chơi.
" Sao anh lại đồng ý cho em ở lại đây chơi"
" Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hai ta đi chơi xa mà"
Ngân Tuyết không ngờ người đàn ông mà cô nghĩ ghết mình hơn tất cả lại quan tâm cô đến vậy.
" Vậy, em đưa anh đến nơi này "
" Được"
" Nông trại Moto thẳng tiến.."
Âu Dương Thiên Vũ không ngờ mình lần này phải đến nông trại thật, anh từ khi sinh ra đến giờ vẫn không biết nông trại là gì, không ngờ hôm này lại có dịch đến đó.
Anh nhìn cô gái bên cạnh mình vui vẻ mà cũng nở nụ cười vui vẻ.
Hai người đi đến nông trai, cô mặc một bộ đồ bình thường, đơn giản, anh cũng thay đổi quần áo, anh không ngờ cô vậy mà lại xinh một cách mộc mặt đơn thuần, cô nhìn như những cô gái thôn quên vậy.
Anh cũng không ngờ ở đây lại có nhiều thứ như vậy, còn cô lại biết hầu hết tất cả mọi chuyện ở đây, anh nhìn cô gái nhỏ của mình mà thấy ngưỡng ngộ, ánh mắt anh cứ không rời khỏi cô.
Mọi người xunh quanh nhìn hai người cũng biết tình cảm như thế nào, họ thấy hai người thật hạnh phúc là sao.
Ngân Tuyết đưa anh đi cùng mình tự hái hoa quả, tự vắt sữa bò, tự được ăn thử những loại hoa quả còn nằm trên cây, anh nhưng cũng hiểu vì sao cô lại lựa chọn đến đây đầu tiên.
Anh cứ vậy mà bị cô đưa đi cả ngày, còn ngồi ăn cơm với mọi người ở đó, dù anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-di-muon/1778652/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.