Sau một hồi cấp cứu thì bác sĩ cũng ra khỏi phòng bệnh và bảo Ngân Hy không sao rồi.
Lúc này tất cả mọi người mới bất lo lắm hơn, Thẩm
lão gia và Liễu Uyển Nhi mới yên tâm ngồi vào ghế.
“ Tạ ơn trời, Ngân Hy của chúng ta không sao rồi?”
“ Mình ơi, mình phải đòi lại công bằng cho Ngân Hy,
không thể để nó vừa vào Thẩm gia mà gặp chuyện như vậy được”
“ Mình yên tâm, tôi nhất định sẽ không để Ngân Hy phải chịu thiệt thòi”
“ Tiểu Trương, cậu đưa Ngân Tuyết về nhà đợi tôi”
“ Vâng, Lão gia”
“ Ngân Tuyết, mày về nhà suy nghĩ xem nên trả lời
như nào”
Ngân Tuyết ngồi bên cạnh không nói gì, môi cô không
tự chủ được mà nở nụ cười, trái tim cô thật đau là sao. Một đứa con ruột như cô mà lại không bằng một người ngoài.
{ Xem ra mình mới là người ngoài trong cái nhà đó}.
Ngân Tuyết cuối mặt xuống { Ngân Tuyết ơi Ngân Tuyết…mày nhìn xem cuộc đời này đối với mày thật chẳng còn chút ý nghĩa gì cả}
Ngân Tuyết liền bước đi theo Tiểu Trương, đột nhiên
có bàn tay nắm tay Ngân Tuyết lại.
“ Đợi đã”
“ Ngân Tuyết giờ là người của Âu gia, có chuyện gì
cũng nên là do tôi giả quyết”
“ Chuyện này…..” Thẩm lão gia không ngờ Âu Dương
Thên Vũ vậy mà lại can thiệt vào chuyện này, nhất thời là cho Thẩm lão gia không bết nên là thế nào. Âu Dương Thiên Vũ tuy là con rể ông như quyền lực
trong tay anh cũng khiến người khác phải khiến sợ ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-di-muon/1778642/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.