Ngân Tuyết ôm một nỗi sợ về phòng.
Cô ngồi lên giường suy nghĩ, tất cả những hình ảnh trong phim lại xuất hiện trong đầu cô.
Ngân Tuyết muốn quên đi mà những hình ảnh đấy vẫn xuất hiện trong đầu cô, Ngân Tuyết đang tự mình dọa mình.
Cô cứ thấy căn phòng lành lạnh.
Ngân Tuyết cứ ngồi suy nghĩ , không biết nên làm gì cho đến ngày mai.
Một lúc sau cô rất buồn ngủ, Ngân Tuyết liền ra tắt điện đi ngủ.
Ngân Tuyết lên đến giường để ngủ thì lại rất tỉnh, cô cứ chằng chọc không ngủ được.
Cô cứ bị những hình ảnh trong phim chi phối đầu óc, cô cảm thấy căn lạnh tanh, người cô cũng lạnh, Ngân Tuyết nhìn ánh đèn ngủ lờ mờ càng là Ngân Tuyết thấy sợ.
Ngân Tuyết nằm trên giường được một lúc lâu mà vẫn không cách nào ngủ được.
Ngân Tuyết không còn cách nào, đành ôm chăm và gối đi ra khỏi phòng.
Ngân Tuyết dừng lại trước cửa căn phòng anh, cô hít một hơi thật sâu, cuối cùng cô cũng gõ cửa.
Cánh cửa mở ra.
" Có chuyện gì" Anh nhìn cô với một ánh mắt kì lạ.
Ngân Tuyết ôm cả chăm gối ra gõ cửa phòng anh nhưng vậy không lạ mới là kì.
" Tôi .....tôi ...tối nay có thể ngủ nhờ phòng anh được không"
" Anh đừng lo, tôi sẽ không làm phiền anh đâu".
" Cô nói đó" xong anh quay vào phòng luôn.
Ngân Tuyết bị một cú phũ nhưng cô vẫn cắn răng mà đi vào. Bởi Ngân Tuyết biết căn nhà to tướng này lúc này chỉ có 2 người nên Ngân Tuyết chẳng thể đi đâu được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-di-muon/158370/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.