Khi đạo diễn nhìn thấy hai người họ cùng nhau đến đoàn phim, lặng lẽ giơ ngón tay cái lên cho Giang Ngôn Sanh, chớp chớp mắt, làm tốt lắm.
Giang Ngôn Sanh rất xấu hổ khi nhìn thấy đạo diễn như vậy. Cậu dường như không làm bất cứ điều gì, nhưng lại như đã làm mọi thứ.
"Tiếp theo, chúng ta sẽ tiến hành một đợt huấn luyện kéo dài một tháng. Nội dung huấn luyện chính là tư thế, hình thể, võ thuật và các phương diện khác. Vì là phim truyền hình cổ trang nên chúng ta cũng phải học một chút về cầm kì thư hoạ, cưỡi ngựa, bắn tên chúng ta cũng phải học một chút. Không cần phải giỏi nhưng cũng phải chăm chỉ học."
"Bây giờ! Mọi người chia thành hai nhóm, mọi người tự chọn là tốt rồi."
"Giang ca cùng nhau tổ đội không?" Hứa Nhuận Thuần đang đứng bên cạnh mời cậu thành một đội.
Giang Ngôn Sanh lập tức nhìn Lục Tư Niên đang đứng ở bên cạnh mình, nếu không tổ đội với cậu ta, cậu ta có thể sẽ đơn độc vì tính khí trẻ con của mình.
"Giang ca?"
"Nga, tôi."
Chưa đợi Giang Ngôn Sanh nói xong, Lý Viêm Tùng đã vòng tay qua cổ Hứa Nhuận Thuần từ phía sau, "Đừng làm phiền Giang lão sư, cậu đừng lo lắng."
"Khụ, Lý Viêm Tùng, anh đang làm gì vậy! Anh muốn giết tôi?" Hứa Nhuận Thuần vỗ mạnh vào cánh tay của Lý Viêm Tùng.
"Này, sao cậu không biết ơn tôi a, tôi là đang cứu cậu." Lý Viêm Tùng thì thào nhắc nhở Hứa Nhuận Thuần nhìn sang chỗ Giang Ngôn Sanh.
Khi nhìn thấy khuôn mặt của Lục Tư Niên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dep-nhat-cua-luc-anh-de/240880/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.