Sáu giờ tối, Itachi tựa lưng vào một góc tường của nhà hàng. Đáng lẽ ra giờ này cô ấy đã tan làm rồi mới đúng chứ! Nhưng anh vẫn không nhìn thấy cô đâu cả. Hoặc cũng có thể cô ấy phải làm thêm giờ. Anh tự nhủ với bản thân, cố gắng át đi những cảm xúc hỗn độn, những mối lo sợ không tên trong lòng. Không hiểu sao, anh linh cảm không tốt mấy đối với việc cô không có ở đây vào giờ này. Thậm chí anh còn không thấy bóng cô lảng vãng trong nhà hàng.
Tám giờ, nhà hàng bắt đầu thưa thớt khách. Đây chỉ là một thị trấn nhỏ, không mấy ngạc nhiên khi mà các hàng quán ở đây không bao giờ mở cửa quá mười giờ tối.
Chín giờ, nhà hàng hầu như chẳng còn ai, và mọi người cũng đã bắt đầu dọn dẹp.
Mười giờ. Nhà hàng chính thức đóng cửa. Nhân viên bắt đầu ra về. Nhưng không có Ann.
Thật kỳ lạ.
Trước khi Itachi có ý định lẻn vào đó tìm người, một giọng nam trầm vang lên.
- Anh đang tìm ai hay sao?
Itachi đánh giá người trước mắt. Hắn ta cao ráo, đôi mắt màu nâu nhạt, cái mũi cao thẳng, thoạt nhìn vô cùng tuấn tú.
- Tôi là quản lý ở đây, tôi có thể giúp gì cho anh?
Quản lý, chẳng lẽ cái tên mà Ann tối ngày khen ngợi là giỏi giang và vui vẻ cái gì gì đó!
- Anh là Rui?
- Anh biết tôi sao?
- Tôi có một người bạn làm ở đây. Tôi đến đón cô ấy. Cô ấy là Ann.
- Ann? Cô ấy đã về từ lúc 4h chiều.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-den-muon/74344/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.