- Ann, dậy đi em, ăn sáng nào!
- Rui –kun!
Rui bưng khay đồ ăn sáng đến bên giường, nâng Ann ngồi dậy, đưa một ly nước cho cô súc miệng và một cái khăn mặt được ngâm qua nước ấm.
- Cảm ơn anh!
- Không khách khí.
- Em thấy thế nào rồi?
- Em không sao, vai trái có đau một chút, nhưng vẫn ổn.
Rui múc một muỗng cháo đưa tới trước miệng Ann.
- Nào, anh đút cho.
Ann ngoan ngoãn mở miệng ra.
- Wow! Ngon thật! Anh nấu à?
- Ừ, anh nấu!
- Anh giỏi thật Rui-kun!
Rui cười trừ, nhìn gương mặt xanh xao của cô, anh cảm thấy đau lòng, cô bé nhỏ như thế, nhưng kiên cường như thế.
- Ita –san lợi hại như vậy, sao em còn chắn cho anh ta làm gì?
- Vì em không thấy anh ấy nhúc nhích, là em không cho anh ấy đánh nhau...hết thực lực....
- Như vậy mà còn chưa hết thực lực hả? Muốn thế nào mới gọi là hết thực lực?
- Anh muốn biết sao?
- Ừ!
Rui bực dọc lên tiếng, anh chẳng muốn tìm hiểu sao tên đó lợi hại ra sao, nhưng biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mà!
- Anh ấy...
Mắt Ann nhìn ra phía xa ngoài cửa sổ.
- anh ấy đi rồi, có lẽ sẽ không quay trở lại nữa. Anh ấy...
- Ita-san lợi hại ra sao?
Tiếng Rui lại vang lên, kéo Ann ra khỏi mớ suy nghĩ của mình.
- Anh đếm từ một đến ba, là cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-den-muon/2377901/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.