Trường từ từ ngồi dậy, anh nhìn Nhiên đang nằm trên giường, mặt quay vào tường. Cô như đã ngủ, cơ thể chuyển động khe khẽ. Anh thở dài, lắc đầu rồi nằm xuống, trùm chăn đi ngủ. Lúc ấy, trong đầu Trường chợt vang lên tiếng khóc của vợ. Cô nói: “Đừng sa ngã nhé!”
…
Sáng hôm sau, Trường được Nhiên dẫn đến một xưởng cơ khí. Không gian khá bẩn thỉu, các công nhân đều mặt lấm lem dầu mỡ. Nhưng khuôn mặt họ có vẻ chân thật hơn. Nhiên vừa đi vừa nói:
- Tôi có một người quen ở đây, anh ấy có thể giúp chúng ta.
Một người đàn ông cao lớn, vạm vỡ bước tới, vì khuôn mặt quá bẩn nên Trường không thể nhìn rõ xem anh ta trông như thế nào.
- Đây là anh Đại. Anh ấy từng xin giúp tôi vào quán cà phê. Đại, đây là Trường, là đồng hương của tôi.
Đại nhìn Trường bằng một vẻ dò xét, Trường nhận ra người đàn ông này có tình ý với Nhiên. Anh mỉm cười, chào:
- Chào Đại. Tôi là Trường.
"Chào!" - Đại lạnh lùng đáp lại. Nhiên đứng giữa hai người, cô nói:
- Có thể cho anh ấy vào đây làm được không? Anh ta vừa bị người ta lừa hết tiền. Vợ con ở nhà thì đang nheo nhóc.
Lúc này khuôn mặt Đại mới giãn ra một chút, anh ta cởi mở hơn với Trường. Đại vỗ bàn tay đầy dầu máy vào cái áo phông đã sờn của Trường:
- Được chứ, ở đây lúc nào cũng thiếu công nhân.
"Nhưng ở đây có nuôi ăn ở không?" -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-den-muon-eva/1862186/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.