Nhớ lại ngày Nguyễn Quốc Bảo quay về Hà Nội, lúc đó Tô Vũ Hiên rất buồn.
Xa nhau như thế này, khả năng rất lâu mới có thể gặp lại.
Bốn năm không ngắn cũng không dài, chỉ sợ rằng anh ấy sẽ không còn thích Hiên nữa.
Bảo chính là động lực giúp Hiên cố gắng học tập thật tốt, để đỗ vào ngôi trường anh ấy đang học.
Kinh tế Quốc dân à? được thôi, Hiên sẽ thật cố gắng.
Đã từ rất lâu rồi Hiên chưa từng nghĩ đến việc bản thân sẽ cố gắng vì một người như vậy, vì một người mà định hướng sẵn cho tương lai như thế.
Hiên cố gắng tham gia các hoạt động của trường lớp thật nhiệt tình, cố gắng đạt giải cao trong kì thi chọn học sinh giỏi cấp Huyện, Tỉnh suốt năm lớp 9 rồi đến ba năm cấp ba.
Nhưng mà, lên cấp ba phải học chương trình mới Hiên thực sự cảm thấy rất khó khăn. Những lúc như vậy Hiên đều nhắn tin cho Nguyễn Quốc Bảo.
“Anh Bảo ơi”
“Anh đây bé” Chưa đầy mười giây Bảo rep luôn.
“Học khó quá anh”
“Không sao nè, có bài nào khó gửi anh, để anh giải cho”
“Anh có bận lắm không ạ?”
“Anh không bận, để anh video call cho em rồi anh giảng bài cho nha”
Năm lớp 10 lớp 11 Hiên cảm thấy dù có là chương trình mới nhưng nó vẫn có thể trụ được, đến năm lớp 12 mọi thứ đối với nó rất khó khăn, từ viết bài trên lớp cho đến các bài thi thử, thực sự rất khó, nó muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-tien/3588821/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.