Hai ngày sau, cái việc dầm mưa kia khiến Hoàng Tuấn Anh bị sốt cao nằm liệt giường mất một ngày, sức khỏe của cậu vốn không tốt nên chỉ cần dầm mưa một chút thôi là lập tức bị cảm rồi.
Buổi sáng của ngày thứ ba, cậu nằm trên giường chùm kín chăn không để hở ra một cái gì ngoài cái mái tóc bù xù.
Mẹ Thủy đi vào phòng cậu, bà ấy vỗ nhẹ vào người cậu gọi:
“Bé, Hà Anh đến thăm con này”
Lúc này Tuấn Anh mới chậm chạp kéo chăn xuống để lộ ra cặp mắt đen láy, đôi mắt chớp chớp nhìn mẹ rồi sau đó mới nhướn người ngó ra cửa. Cậu nhìn thấy Hà Anh đang đứng ở đó vẫy tay chào cậu.
Mẹ Thủy gọi được cậu rồi thì cũng không muốn nán lại ở đây quá lâu, bà ấy đỡ Tuấn Anh ngồi dậy ngay sau đó cũng đi ra ngoài, để lại không gian cho đôi trẻ, bà ấy nói:
“Giờ mẹ đi ra ngoài mua đồ ăn, hai đứa cứ ở đây chơi với nhau nhé. Hà Anh này, hôm nay con ở lại ăn cơm với nhà cô nhé”
“Ơ dạ?”
Hà Anh chỉ mải nhìn Tuấn Anh mà không để ý đến mẹ Thủy, khi nghe bà ấy nói xong cô chỉ bất ngờ chưa biết phải đáp như thế nào cho đúng.
Mẹ Thủy phì cười nhìn cô, ngay sau đó bà ấy nói:
“Hôm nay con không chạy được đâu, cô bảo với mẹ con cho”
Hà Anh hơi xấu hổ, cô chỉ biết gật đầu đồng ý và bẽn lẽn nói:
“Con sẽ giúp cô nấu ăn ạ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-tien/3512477/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.