Buổi chiều có tiết học nhưng Tuấn Anh và Hà Anh xin đi muộn. Do là Hà Anh cần lên bệnh viện khám bệnh.
Lúc còn ở nhà, Hà Anh gọi điện cho mẹ cô:
“Alo mẹ ạ”
“...”
“Con hơi sốt một chút, mẹ chuyển tiền cho con để con trả tiền khám bệnh nhé. Bảo hiểm của con hết hạn mất rồi”
“...”
“Dạ không sao đâu mẹ, con nhờ Tuấn Anh đưa con đi”
“...”
“Vâng...vâng, con biết rồi ạ”
Cô ngoan ngoãn gật đầu đầu nghe lời dặn dò của mẹ được một lúc sau thì cúp máy.
Hoàng Tuấn Anh đang đeo cặp sách đứng cạnh cô, cậu đã đội sẵn mũ bảo hiểm trên tay là một chiếc mũ bảo hiểm khác. Cô nhìn thấy cậu liền đứng dậy nói:
“Bọn mình đi thôi”
Cô nhận lấy cái mũ bảo hiểm trên tay cậu rồi hai đứa cùng nhau ra chỗ xe.
Trong lúc chờ đợi khám bệnh, Hà Anh ngồi ngoài ghế chờ vô thức dựa đầu vào tường chợp mắt một chút. Tuấn Anh nhìn thấy liền khẽ kéo đầu cô về hướng mình nhắc nhở:
“Chỗ đó nắng lắm, dựa vào vai tôi này”
Hà Anh không phản kháng lại cô chỉ khẽ ừm rồi nói:
“Cảm ơn”
Thân nhiệt của Hà Anh ngày càng nóng lên, Tuấn Anh rất sót ruột nhìn cô chợp mắt mà cũng không thoải mái, cậu cảm thấy rất đau lòng. Cậu khẽ tự hỏi cô:
“Sao không nói với tôi, lúc thấy không khoẻ thì phải nói tôi biết chứ, sao lại chịu đựng, cậu mà bị làm sao tôi biết phải sử lí như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-tien/3489327/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.