Vệ Đằng vẫn rất kỳ quái, lần trước cái mông đau muốn chết, lần này tại sao một chút cảm giác cũng không có?
Sau khi suy nghĩ chốc lát, cảm thấy hoài nghi lời Tiêu Phàm, lại không có mặt mũi nào bảo Tiêu Phàm lấy ghi âm ra cho nghe, vạn nhất lấy ra thật, chuyện mất mặt chắc chỉ có nước nhảy xuống Trường Giang.
Hai người cùng nằm trên giường, Vệ Đằng cứng người không dám cử động, chỉ sợ hơi thiếu cẩn thận sẽ khơi dậy bản tính lang sói của kẻ nào đó.
Tiêu Phàm cũng không làm loạn, ngón tay dù đặt bên hông Vệ Đằng, nhưng chỉ nhẹ nhàng vuốt ve, không có động tác khác, cũng không có khuynh hướng tiến về phía trước hoặc lui về phía sau.
Vệ Đằng thở phào nhẹ nhỏm, an tâm tựa vào trong ngực Tiêu Phàm.
Hai người đều không nói lời nào, không khí ngọt ngào lại lúng túng.
Rốt cuộc vẫn là Vệ Đằng không nhịn được, kéo kéo tay Tiêu Phàm hỏi, “Anh thích điểm nào của tôi? Anh không phải là rất không ưa tôi sao?”
“Không ưa mới thích.”
Đây là loại logic gì vậy…
Vệ Đằng giận đến nghiến răng, Tiêu Phàm lại bộ dạng uể oải tựa trên giường, thong dong chơi đùa với ngón tay Vệ Đằng đưa qua, bộ dáng nhàn nhã đắc ý khiến người ta nhìn vào cảm thấy rất khó chịu.
“Đột nhiên thích à? Anh trở mặt còn nhanh hơn cả phụ nữ lật sách.” Vệ Đằng hướng y liếc mắt.
Tiêu Phàm quay đầu nhìn Vệ Đằng, ánh mắt nhu hòa, nhìn chằm chằm gương mặt Vệ Đằng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-da-day/2012459/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.