Sáng sớm hôm sau, Vệ Đằng mở mắt, thấy Tiêu Phàm đang nhìn hắn mỉm cười ôn nhu.
Đỏ bừng mặt, ngọ nguậy ngồi dậy, quay đầu hỏi: “Mấy giờ rồi?”
“Ba giờ chiều.”
“A a, tối hôm qua… mệt quá, lại có thể ngủ đến bây giờ.” Vệ Đằng có chút lúng túng, muốn đứng dậy, eo đau đớn, lại ngã về.
“Anh giúp em xử lý trước một chút.”
Tiêu Phàm cười cười, đi đến đỡ Vệ Đằng vào phòng tắm.
Vệ Đằng nghĩ thầm, không bằng anh cứ giống như lần trước, thần không biết quỷ không hay, rửa mông giúp em, bây giờ ban ngày ban mặt, lúng túng nhiều nha.
Tiêu Phàm cũng không chút ngần ngại, đặt Vệ Đằng trong bồn tắm lớn, rửa được rất cẩn thận, ngón tay ở giữa hai chân và hậu huyệt dịu dàng cử động.
Vệ Đằng nghiến răng nghiến lợi chịu đựng, dục vọng không chịu thua kém cũng dựng thẳng lên.
Tiêu Phàm chỉ khẽ cười, liền dùng tay bao lấy dục vọng, chơi đùa trên dưới.
“Đây là hiện tượng bình thường, em xấu hổ cái gì.” Tiêu Phàm thấp giọng nói.
Vệ Đằng nhắm mắt lại, dù sao ở trước mặt hắn cũng mất mặt vô số lần rồi, cũng không kém hơn bây giờ.
Sau khi rửa sạch, Tiêu Phàm đột nhiên ném cho Vệ Đằng một cái khăn lông, “Tự lau khô đi, quần áo anh để trong tủ treo trong phòng ấy.”
Được hắn hầu hạ quá thoải mái, Vệ Đằng nhắm mắt hưởng thụ, một chút cũng không muốn cử động, “Giúp em lau đi, em không còn sức nữa.”
“Tự lau đi.” Tiêu Phàm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-da-day/2012446/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.