Quyển 2 – Hậu quả của động lòng.
– Bước ngoặt vở kịch đáng yêu.
“Thật tình cảm nha. Tiêu Tinh, cậu có thấy được không? Hai người vừa nãy ấy.” Đuôi sói của Vệ Nam lại bắt đầu ngoe nguẩy.
“Thấy rồi, nhưng tớ cảm thấy vóc dáng người cao giống anh tớ thế nào ấy.” Tiêu Tinh rất nghi hoặc.
“Tớ cũng cảm thấy người thẹn thùng cúi đầu, bóng lưng có hơi giống anh tớ.” Vệ Nam lắc lắc đầu, cười nói: “Ha ha, không thể nào, anh tớ là một ngọn núi lửa mà, làm sao có thể thẹn thùng, da mặt anh ấy siêu dày.”
“Ừ, tớ cũng cảm thấy anh tớ không biết dịu dàng như vậy đâu, hoa mắt a hoa mắt, mau ăn thôi, lạnh rồi.”
Hai người cùng ăn lẩu cay xong mới kéo chặt áo chạy về ký túc xá.
Gió rất lớn, Tiêu Phàm và Vệ Đằng cũng chạy nhanh hơn về hướng lầu nghiên cứu sinh.
Vệ Đằng khó hiểu là, Tiêu Phàm cầm hết đồ ăn trong tay, không có ý chia mình một nửa, chắc không phải là muốn ăn một mình, muốn phớt lờ mình đấy chứ?
Coi thường người ta thì cũng không thể coi thường đến mức này nha?
Đang buồn bực, Tiêu Phàm đột nhiên nói: “Đến chỗ tôi ăn cơm?”
Thái độ đột nhiên thay đổi làm Vệ Đằng có hơi khó thích ứng “Khụ, tôi còn cho rằng anh rất không muốn gặp tôi.”
“Hở? Không cái gì?”
“Tức là ý chán ghét ấy.”
“Ha ha, chúng ta có thể gặp nhau nhiều lần như vậy, cũng xem như có duyên rồi, đúng không?” Nụ cười của Tiêu Phàm có chút ý vị thâm sâu.
“À, là vậy.”
Chớp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dau-da-day/126021/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.