‘Cạch cạch cạch!”
Lúc Du Khuynh nhìn chằm chằm Phó Ký Trầm, công việc thái hành trong tay vẫn tiếp tục không ngừng.
“Sao không đói nữa?”
“Sợ em mệt thôi.”
Cuối cùng, anh không dám nói sự thật ra.
Nước sôi rồi, bắt đầu kêu ùng ục. ---Đọc full tại Truyenfull.vn---
Du Khuynh quay người đi bận rộn, cô không để ý quan sát vẻ mặt của Phó Ký Trầm, đầu óc mệt cả ngày nên chẳng nghĩ nhiều, cho rằng anh đang đau lòng cô.
Cô bỏ khá nhiều mì vào nồi, “Em nấu hai bát cho anh, đảm bảo khiến anh ăn no.”
Phó Ký Trầm: “......”
Nửa bát còn chưa chắc ăn hết được.
Anh vội vàng ngăn cô, “Đừng làm nhiều quá, ăn nhiều không tiêu hóa.”
Nhưng đã muộn.
Mì được cho vào nồi rồi.
Du Khuynh chợt nổi hứng nấu nướng, tuy đây là lần đầu tiên xuống bếp.
Cô nghiêm túc tưởng tượng một phen, lát nữa nên nêm nếm thế nào, “Yên tâm, mì em nấu, anh ăn hai bát chưa chắc đủ.”
Phó Ký Trầm mới bắt được bộ dáng nghiêng đầu suy nghĩ của cô, mùi vị cô nghĩ ra với mùi vị cô nấu ra có liên quan gì nhau?
Đây không phải là hạng mục hay vụ kiện chỉ cần dựa vào đầu óc là giải quyết được.
Cô có hứng như vậy, không thể khiến cô mất hứng.
Phó Ký Trầm dời bước tới kệ bếp ở giữa, gửi tin nhắn vào nhóm nhỏ ba người: [Xuống lầu ăn bữa tối.]
Du Cảnh Trạch: [Cậu nấu à?]
Phó Ký Trầm: [Không phải.] Nhưng không có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-danh-cho-anh/2536623/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.