Du Khuynh bưng mặt Phó Ký Trầm, bộ dáng vừa nghiêm túc vừa không chịu thua Quý Thanh Viễn của anh khiến người ta không nhịn được cười.
Nhưng anh với Quý Thanh Viễn là hai chuyện khác nhau.
Còn ba cô nữa, bắt đầu phóng thích chính mình rồi. Rượu uống năm ngoái tới năm nay mới nhớ ra phải say.
“Phó tổng, đây là buổi tối, giấc mơ ban ngày nên tỉnh rồi.”
Phó Ký Trầm nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Con trai Quý Thanh Viễn gọi Du đổng là ông ngoại, con nhà anh cũng gọi Du đổng là ông ngoại.”
Cho nên cứ thế suy ra, thân phận của anh với Quý Thanh Viễn như nhau?
Du Khuynh chẳng còn sức để phản bác nữa, cô tỉnh táo thôi tranh luận tiếp nữa, nếu không đề tài sẽ kéo tới chuyện lãnh chứng mất.
Thời gian không còn sớm nữa, cô định đi ngủ.
“Hay là anh một mình ngồi đó một lúc, em muốn ngủ rồi.”
Cô hôn lên khóe môi anh một cái rồi buông anh ra.
Phó Ký Trầm lấy gối dựa sau lưng cô ra, tắt đèn, nhưng anh không đi. “Em ngủ đi, giờ anh về cũng không làm gì.”
Sợ ảnh hưởng tới giấc ngủ của cô, anh ngồi cách xa cô một chút.
Du Khuynh xoay người, mở mắt ra.
Trên ghế sô pha bên cửa sổ, Phó Ký Trầm yên lặng ngồi đó, anh không xem điện thoại.
Trong phòng quá tối, cô chỉ nhìn thấy đường nét đại khái của anh.
Chốc lát sau.
“Phó tổng.”
“Hửm?”
Phó Ký Trầm quay đầu, “Sao chưa ngủ? Anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-danh-cho-anh/2536605/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.