Khi Phó Ký Trầm vừa đếm tới ‘1’, Du Khuynh nhảy tới mốc năm mới đó từ sớm rồi, anh sợ cô ngã vô thức vươn tay kéo lấy eo cô.
“Năm mới vui vẻ.”
Du Khuynh ngồi trên sàn nhà nóng lòng bóc quà ra, nói qua loa: “Ừm. Vui vẻ, bạn trai của em.”
Quà được bóc ra, là một bình nước hoa mà cô mong muốn đã lâu.
Trước đó cô đoán được có thể là nước hoa nhưng không ngờ là bình cực cổ điển này, trên thị trường tìm không thấy nữa, ngay cả trên hội chợ bán đấu giá cũng mất tăm mất dạng.
Cô nhìn đi nhìn lại bình nước hoa này.
Nâng niu như châu báu.
Đây có lẽ là Diệp Cẩn Hoa nhịn đau bỏ thứ yêu thích nhất.
“Cái này là mẹ anh tặng em đấy, thật ra không có quan hệ gì với anh cả.” Phó Ký Trầm ngồi xổm xuống.
Du Khuynh xoay mặt qua, “Thế quà của anh đâu?”
Phó Ký Trầm ra hiệu cho cô, “Em ngoảnh lại nhìn xem.”
Trên dấu mốc của năm ngoái chẳng biết có thêm một cái hộp nhỏ từ lúc nào.
Một chiếc hộp lụa rất đơn giản, không có dấu hiệu nhận dạng.
“Nước hoa nữa ạ?”
Lại cảm thấy không phải.
Anh chẳng bao giờ tặng cùng một bất ngờ.
Du Khuynh mở ra, là chiếc nhẫn lấp lánh chói mắt.
Kim cương màu trắng sáng tràn ngập tiên khí.
Không biết anh tốn bao nhiêu tiền để đấu giá viên kim cương này, sau đó cắt gọt thành hình dáng cô thích.
Đá quý có sức quyến rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-danh-cho-anh/2536591/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.