Chiếc bánh kem mỹ nhân ngư đó, phần lớn linh cảm sáng tạo là Du Cảnh Hâm đóng góp, tối qua trong nhóm gia đình thảo luận tới mười hai giờ đêm.
Quý Thanh Viễn im lặng suốt quá trình, có điều anh chẳng bỏ qua bất cứ tin nào trong nhóm.
Du Cảnh Hâm đối với anh ta, đối với gia đình của bọn họ chưa từng để tâm như thế.
Đương nhiên anh ta cũng có một nửa quan hệ trong đó.
Mới hai năm trở lại đây họ về Bắc Kinh, ngủ chung một giường, ở chung một phòng.
Hai năm đầu sau khi kết hôn, họ ở khác thành phố, khác quốc gia. Thời gian dài nhất có khoảng 7 tháng không gặp mặt cũng chưa từng liên lạc với nhau.
Thời gian đó đúng lúc đụng phải sau năm mới tới tết Trung Thu, không cần đối phó với người lớn trong nhà.
Trước khi hai người quen biết, anh ta từng quen bạn gái.
Mà cô ấy cũng có người trong lòng.
Sau này, cuộc sống hôn nhân trải qua thành bộ dạng nửa sống nửa chết thế này.
Phó Ký Trầm đeo chiếc nhẫn lấp lánh đi tới.
Quý Thanh Viễn thôi nghĩ ngợi.
Du Thiệu Hồng và Du Cảnh Trạch còn đang bận rộn, họ đích thân bơm bong bóng.
Đủ loại màu sắc, từng cái từng cái một bay lơ lửng trong phòng.
Phó Ký Trầm nói với Quý Thanh Viễn, “Anh nói với Du đổng một tiếng, tôi lớn tới vậy rồi, đón sinh nhật không cần bày vẽ làm gì.” Càng không cần dùng mấy quả bong bóng sặc sỡ đó.
Quý Thanh Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-danh-cho-anh/2536578/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.