Trên đường trở về phòng, mặt Tạ Duẫn Du vẫn không đổi nhìn thẳng màn đêm phía trước, Trâu Tranh theo bước hắn, trầm mặc như nhau.
Không phải nàng cố ý chống đối Tạ Tu, chẳng qua là không quản được miệng mình, không đi phản bác hắn độc đoán ra lệnh vô lý, thế nhưng vô ý liên lụy Tạ Duẫn Du làm bia đỡ đạn, làm bọn họ vốn đã không có tình cảm nay càng thêm ác liệt.
"Thật xin lỗi." Nàng cắn môi, vẫn còn cảm thấy áy náy vô cùng, mở miệng nói xin lỗi.
Tạ Duẫn Du nghe vậy than nhẹ một tiếng, dừng bước xoay người nhìn nàng.
"Đáng ra nên là ta nói, để cho nàng đối mặt với việc gia phụ gây khó khăn."
Ban đầu mang tâm tình mong đợi nàng đối chọi với gia phụ, mấy ngày ở chung lại nổi lên biến hóa, khi thấy phụ thân nói ác công kích nàng, thế nhưng hắn thực sự tức giận. May mà nàng phản ứng sắc bén cố gắng đối chọi rất nhiều, cũng làm cho phụ thân nổi giận nổi trận lôi đình, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
"Ngươi nói xin lỗi cái gì? Đối phó....Ứng phó phụ thân ngươi là điều kiện của chúng ta, đó chỉ là ta thất bại, không những không làm ông ta hài lòng, còn khiến ông ta tức giận đến đầu bốc khói." Nàng le lưỡi nói.
"Cảm nhận của ông ấy không ảnh hưởng đến quyết định của ta." Hắn lạnh nhạt nhếch môi cười nói, đáy mắt cũng là một mảnh lạnh lùng.
"Như đã nói, ông ấy mang vị Cung cô nương kia về, dáng dấp không tệ, có tính tình thương cảm như ta, so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dan-xen/28776/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.