"Ta là Trâu Tranh, cũng là Văn Tinh An."
Tạ Duẫn Du không nói được lời nào nhìn nàng.
Trâu Tranh ngồi xuống lần nữa, tận lực giải thích rõ ràng việc linh hồn mình từ thế kỷ hai mốt xuyên qua triều Tống, nhập vào thân thể Văn Tinh An, lại nói rõ chuyện phu thê Văn gia vì giữ lại hiền tế tốt là hắn, mà cưỡng ép nàng thay Văn Tinh An gả đi.
Đang lúc tự thuật, Trâu Tranh cẩn thận quan sát nét mặt của Tạ Duẫn Du, chỉ thấy hắn như đeo mặt nạ, ngoại trừ bên ngoài cười như không cười, cảm xúc cũng không dao động gì.
Nam nhân này, thật là sâu không lường được.
Chờ sau khi nàng giải thích xong, Tạ Duẫn Du mới rũ mắt xuống, mở mắt ra, trong nháy mắt, hắn nhếch miệng cười nói: "Để ta sắp xếp lại những chuyện ta vừa nghe một chút. Nàng nói nàng bây giờ là thân thể Văn Tinh An, mà linh hồn là Trâu Tranh, người đến từ thời đại....mấy trăm năm sau."
"Phải" Trâu Tranh gật đầu nói: "Ngươi tin không?"
"Loại chuyện này thật không thể tưởng tượng, nhưng cũng không phải không có khả năng. Cho nên...."
"Cho nên ngươi tin ta?"
Hắn không trả lời, chỉ cho nàng một cái mỉm cười ôn hòa, hỏi lại: "Nàng nói Hoàng đại sư có cách làm cho linh hồn nàng và Văn Tinh An đổi lại, nàng tin lời ông ta nói?"
"Lúc đầu không tin, nhưng khi ông ta dán lá tử phu lên tay ta, ta đau giống như bị lửa đốt, còn có thể không tin sao?" Vừa nghĩ đến uy lực của lá tử phù, nàng nhịn không được rùng mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-dan-xen/28774/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.