Thẩm Thư Kiệt chạy tới công ty, nhưng mà nhận được tin là vai diễn đã bị cướp, cậu khẽ nhíu mày: “Không phải là đã quyết định rồi sao? Đối phương diễn tốt lắm sao?”
Người đại diện châm thuốc rồi thở dài: “Không tốt, vẻ ngoài cũng tệ hơn cậu, nhưng mà chuyện đổi người này, sớm muộn gì cậu cũng sẽ quen thôi, đối phương có người nâng đỡ, còn chịu bỏ tiền, cậu không có diễn xuất, không bối cảnh, đạo diễn sẽ cân nhắc sự lợi hại hai bên, chắc chắn là bị đổi rồi.”
Cậu mới vào giới không lâu nên không hiểu: “Chúng ta không thể cướp lại sao?”
“Sao có thể, trừ khi cậu có nhiều tiền hơn bên kia.”
“Vậy… Vậy những lời mà chúng ta nói trên bàn rượu hôm trước đều uổng phí hết sao?”
“Cậu suy nghĩ quá đơn giản rồi, lời nói trên bàn rượu chỉ có thể tin một nửa, hợp đồng không có, cũng không cần phải giữ lời.”
Người đại diện lại rít một hơi thuốc: “Cậu và Lý tổng có quan hệ gì?”
“À, không có quan hệ gì, tôi là do… Người nhà giới thiệu.”
“Người nhà cậu, quen biết Lý tổng sao?”
“Ừ.”
“Nếu không thì cậu tìm Lý tổng thử xem, nếu thật sự muốn nhận vai diễn này, kêu Lý tổng nói dùm cậu hai câu, cũng không phải là không được.”
Thẩm Thư Kiệt tự ngẫm vài giây: “Thôi quên đi, em tự mình cố gắng, không muốn làm phiền người khác.”
“Vậy không diễn phim này nữa, tìm bộ khác.”
“Khoan đã, anh Vương.”
“Hả?”
“Anh cảm thấy Tôn Đạo* xem trọng em, chúng ta có thể nhờ anh ta không?”
*Nói tắt của ‘đạo diễn Tôn’.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon/201643/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.