Hai mươi năm qua, đây là lần đầu Giang thiếu gia chủ động muốn đến gần một người, anh cầm ly rượu đứng ở đó, nghiêm túc tự ngẫm nên làm sao mới có thể lặng lẽ đến đó lấy bánh ngọt, trong lòng anh có quỷ, cho nên quên mất chuyện khách khứa có thể tự mình lấy bánh ngọt, cũng quên mình là chủ nhân của cái nhà này.
Lâm Tiễn Sâm đi đến chạm cốc với Giang Hạo Phong, thấy Giang Hạo Phong có vẻ bất an thì hỏi: “Muốn gì?”
“Có muốn ăn bánh ngọt không?”
“Hả? Tôi không thích ăn đồ ngọt.”
“Vậy cậu theo tôi đi lấy.”
Lâm Tiễn Sâm hiểu rõ sở thích của Giang Hạo Phong nên gật đầu cùng anh đi qua.
Đủ loại bánh ngọt với kiểu dáng tinh xảo đặt trên cái bàn dài phía trước đình nghỉ chân, Thẩm Thư Kiệt mới vào nghề chưa được bao lâu nên chỉ có thể làm trợ thủ, cậu đặt bánh quy vừa mới nướng lên bàn, thấy Giang Hạo Phong đi tới thì vội vàng chào hỏi: “Là anh à! Vừa rồi thật sự xin lỗi.”
Giang thiếu gia mặt đơ gật đầu, sau đó bắt đầu chọn bánh ngọt.
Thẩm Thư Kiệt cảm thấy mình đụng người ta mà cứ giải thích hoài cũng không tốt, cậu nhìn lướt qua bánh quy mà mình nướng, bưng đến trước mặt Giang Hạo Phong: “Tôi vừa tới không lâu, không biết làm nhiều lắm, đây là bánh quy tôi tự làm, anh có muốn ăn thử không?”
Giang thiếu gia không đáp lại, chính là buông bánh ngọt trong tay, cầm cả dĩa bánh quy của Thẩm Thư Kiệt đi mất.
Thẩm Thư Kiệt nhìn hai tay trống trơn, có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon/1317550/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.