Chụp ảnh xong, Thẩm Thư Kiệt nói một tiếng với Vương Bằng và Mục Kiến Xuyên rồi đi đến trước mặt Giang Hạo Phong: “Có thể đi rồi.”
Giang Hạo Phong gật đầu, hai người sóng vai đi ra ngoài, vừa mới bước chân ra ngoài, Thẩm Thư Kiệt liền cảm thấy cả người bay lên, Giang thiếu gia mặt đơ giải thích hành động của mình: “Em như vậy là do anh tạo thành, không cần nghĩ nhiều.”
Thẩm Thư Kiệt đứng cả này, gần như đã xài hết sức lực cả người, cậu cũng không nhăn nhó nữa mà ôm cổ Giang Hạo Phong, nhìn thẳng vào mắt anh: “Cám ơn.”
Quản gia dừng xe bên đường, thấy hai người đi đến thì lập tức xuống xe mở cửa. Thẩm Thư Kiệt ngồi vào trong xe, mệt mỏi ngáp một cái rồi mới nói với Giang Hạo Phong: “Sáng mai em sẽ đi theo đoàn phim, tuy rằng không có nhiều phân cảnh nhưng anh Vương nói em nên đi theo để học hỏi, có lẽ sẽ đi hai tháng.”
Vẻ mặt Giang Hạo Phong không hề thay đổi: “Đã biết.”
Thẩm Thư Kiệt nói cho anh nghe hành trình của mình rồi dựa đầu vào vai anh: “Em ngủ một lát, nào về đến nhà nhớ đánh thức em đó.” Cho đến khi bên tai truyền đến tiếng “Ừ” cứng ngắc thì cậu mới mơ màng ngủ mất.
Sau khi về nhà, Giang thiếu gia hoàn toàn không gọi người dậy, anh kêu dì Vương chuẩn bị cơm chiều và thức ăn khuya đề phòng Thẩm Thư Kiệt tỉnh dậy sẽ thấy đói bụng. Sau đó lên lầu ngồi bên giường nhìn người đang ngủ say một lát rồi mới đứng lên vào phòng làm việc.
Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon/1317539/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.