Đường Khê bị Tần Kiêu đè lên gối hôn rất lâu, anh dùng nhiều sức, đặt cổ tay cô lên trên đỉnh đầu, Đường Khê không giãy ra được, cũng không phản kháng lại được. 
Đến tận khi ga giường dưới người Đường Khê đã nhăn nhúm đến khó coi, cô cầu xin đến mỏi cả miệng, anh mới miễn cưỡng đứng dậy. 
Tần Kiêu mặc quần áo vào nhà vệ sinh rửa mặt trước, Đường Khê nằm trên giường, sức lực như bị hút cạn, chẳng muốn di chuyển nữa. 
Cô quấn chặt chăn, quay mặt vào tường, dỗi. 
Lúc Tần Kiêu ra khỏi nhà vệ sinh thì bắt gặp Đường Khê vẫn còn nằm đó, cuộn người lại không chịu dậy. Anh vào phòng để quần áo lấy cho cô một chiếc váy ngủ mới. 
Hẳn là hôm nay cô sẽ không ra ngoài, mà lúc ở nhà Đường Khê thường thích mặc đồ ngủ hơn. 
“Khê Khê, anh lấy quần áo cho em rồi, có muốn dậy bây giờ không?” Từ tối hôm qua, anh đã bắt đầu đổi cách gọi. 
Đường Khê mở miệng nói: “Để đó đi, lát nữa em mặc.” 
Chủ ý của Đường Khê là để Tần Kiêu ra ngoài trước, cô vẫn trần như nhộng, chưa mặc gì cả, cũng không có ý định mặc quần áo trước mặt anh. Nhưng sau khi anh đặt quần áo xuống thì vẫn ngồi yên ở mép giường, lẳng lặng nhìn cô chằm chằm, không đi. 
Đường Khê đợi một lúc, quay lại thì thấy anh đã ăn mặc chỉnh tề, sơ mi trắng, quần tây sẫm màu, tay đeo đồng hồ của một thương hiệu có tiếng, trông rất nghiêm túc. Mặc dù anh vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon-quan-lai/2860096/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.