Ăn cơm đã xong, cả bọn không ai trò chuyện với ai, thẳng đến khách sạn. 
Đường Khê cảm thấy thời gian ăn cơm ngắn nhất từ trước cho đến nay, mới trôi qua được nửa tiếng đồng hồ. 
Lúc trước đi ăn lẩu, mọi người vừa ăn vùa trò chuyện với nhau cho đến một tiếng hồ, mà hôm nay lại lại kết thúc trong sự vắng vẻ. 
Đường Khê đang suy nghĩ thì xe đã dừng trước cửa khách sạn. 
Đường Khê cầm lấy bó hoa hồng và túi xách bước xuống xe, liền thấy Tần Kiêu đi ra phía sau mở cốp lấy vali nhỏ ra.  
Đường Khê nhìn Tần Kiêu hỏi: “Anh nhận phòng chưa?” 
Tần Kiêu ừ một tiếng, đẩy vaili sang một bên đi vào cùng cô. 
Tô Chi và Trần Khải đã đi vào trước đang đợi hai người. 
“Lý Anh không đi cùng anh sao?”  
Cô nhớ trong các chuyến đi công tác của anh, thì Lý Anh luôn bên cạnh anh mà lần này lại không thấy. 
“Không có đi cùng.” 
Tần Kiêu quay đầu nhìn cô, chậm rãi nói: “Anh tới đây  gặp em.” 
Đường Khê dừng bước, ngước mắt lên nhìn anh, bắt gặp ngay ánh mắt của anh cũng đang nhìn cô vô cùng nghiêm túc. 
Anh nói đến đây kiểm tra cô không phải nói giỡn mà là sự thật. 
Khi không thấy Lý Anh và tài xế xe hơn nữa vaili của anh còn ở trong cốp xe, cô chắn chắn anh từ phụ cận lái xe đến đây để gặp cô. 
Đường Khê vô cùng đắc ý, cười đến híp cả mắt trên mặt còn lộ ra một đôi lúm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon-quan-lai/2860087/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.