Buổi tối, Tần Kiêu trở về nhà sau một ngày làm việc, xách theo một cái hộp đựng đồ nho nhỏ. 
Đường Khê ở trong phòng bếp nấu cơm tối, Tiểu Thành Thành đang nghịch ô tô đồ chơi một mình trong phòng khách. Thấy Tần Kiêu trở về, cậu bé ném đồ chơi yêu thích của mình đi, chạy lon ton đến trước mặt Tần Kiêu. 
Tần Kiêu đặt hộp đồ lên tủ ở lối vào, cúi người bế cậu bé lên. Tiểu Thành Thành tò mò nhìn hộp đồ, đập tay hỏi Tần Kiêu: “Bố ơi, đây là gì ạ?” 
Tần Kiêu đáp: “Lát nữa sẽ nói cho con biết.” 
Bây giờ Tiểu Thành Thành rất muốn biết, rốt rít nói: “Con không đợi đâu.” 
Tần Kiêu: “Đợi lát nữa.” 
Tần Kiêu mặc kệ lời kháng nghị của con trai, trực tiếp bế cậu bé vào phòng bếp tìm Đường Khê. 
Tiểu Thành Thành nằm trên lưng anh, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm hộp đồ trên tủ ở lối vào. Cậu bé nghiêng đầu, rất muốn biết trong đó rốt cuộc là cái gì. 
Bởi vì lần nào Tần Kiêu trở về cũng mua quà cho cậu bé, lòng cậu bé nhớ rõ, khi bố đi công tác về, trong vali sẽ có quà mua cho cậu bé. 
Lần này Tần Kiêu về đúng là có mua quà cho cậu bé, nhưng tối hôm qua lúc anh về thì cậu đã ngủ rồi, sáng sớm dậy lại vội đi làm, chưa có thời gian lấy quà ra dỗ con trai. 
Đối với Tần Kiêu mà nói, đưa sớm hay muộn cũng như nhau, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Nhưng trong thế giới bé nhỏ của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cuong-nhiet-sau-khi-ket-hon-quan-lai/2859995/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.