Giang Long không thấy Bách Diệp xuống ăn sáng cũng không gọi. Cho dù da mặt dày như da tê giác cũng khó lòng dám đối mặt với anh sau vụ đêm qua. Anh ung dung vừa ăn điểm tâm vừa xem cái điện thoại tội nghiệp bị vứt lại.
Nhóc con này chụp dở quá. Người mẫu đẹp long lanh vầy mà ảnh chẳng ra sao. Đúng là phải theo một lớp nhiếp ảnh bổ túc thật.
Anh định xóa hết số ảnh nude trong máy, lỡ rơi vào tay người khác thì thật hậu quả khôn lường nhưng lại thấy tội tội người kia tốn công bày mưu tính kế; đã bị cưỡng hôn thì chớ, giờ đến kết quả phải đánh đổi bằng thanh danh cũng bị hủy, e rằng nhóc đó sẽ khóc hết nước mắt. Anh chuyển hết ảnh vào điện thoại mình, mã hóa, rồi xóa ảnh gốc trong máy Bách Diệp. Xong đâu đấy, anh đặt điện thoại lên bàn ăn chờ lát người kia xuống sẽ nhìn thấy.
*
Bách Diệp canh chuẩn giờ Giang Long ra khỏi nhà mới dám đến. Việc đầu tiên cậm làm là chạy tới phòng ngủ người kia tìm di động. Dù đã đoán trước sẽ không thấy nó ở đó nhưng cũng không tránh khỏi lo lắng. Bao nhiêu contact khách hàng trong đó cả. Đừng nói tên quái nhân kia tức giận quá mà thủ tiêu nó rồi chứ?
Bách Diệp ngồi thừ mặt ở phòng khách, suy luận xem liệu hắn có thể vứt xác cái điện thoại ở đâu. Cúc Hoa – em giúp việc xinh đẹp cậu gặp hôm đầu tiên đến đây mang cho ly nước, thỏ thẻ hỏi:
“Hôm nay anh không ăn sáng ạ? Em thấy trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cung-giong-nhu-tien-vay/189668/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.